Chương 2: Thật sự là cha mẹ ruột thịt sao?

99 15 0
                                    


Giản Tinh Tuế từ trên lầu một đường đi xuống, vốn dĩ cho rằng có thể an ổn mà rời khỏi cái nhà này, ai biết vừa mới đến dưới lầu, đối diện liền xuất hiện một nam nhân mặc tây trang, dung mạo đoan chính, nhưng sắc mặt người này nhìn có vẻ không tốt...

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Giản Tinh Tuế từ trên lầu một đường đi xuống, vốn dĩ cho rằng có thể an ổn mà rời khỏi cái nhà này, ai biết vừa mới đến dưới lầu, đối diện liền xuất hiện một nam nhân mặc tây trang, dung mạo đoan chính, nhưng sắc mặt người này nhìn có vẻ không tốt, đây là đại ca Giản Cố, kiếp trước hắn cũng một trong số những " hộ hoa sứ giả" bên người An Nhiễm.

Quả nhiên

Giản Tinh Tuế còn chưa kịp mở miệng, nam nhân đã bước tới đứng ngay trước mặt: "Phụ thân đã cùng ngươi nói qua?"

Giản Tinh Tuế gật đầu: "Ân."

"Vậy còn ngươi?" Giản Cố dùng ánh mắt cao ngạo mà nhìn xuống, ngữ khí khinh thường như gần như xa: "Ngươi lấy ở chỗ phụ thân bao nhiêu tiền?"

"......"

Giản Tinh Tuế cạn lời: " ..."

Giản Cố có chút chán ghét nhướng mày: "Ngươi còn ngại không đủ?"

Giản Tinh Tuế trực tiếp bị mấy lời này của hắn chặn họng, quả thật đúng là triệt để hết chỗ nói, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng lại kiểu gì, mà đối với Giản Cố, dáng vẻ này lại giống như là bị nói trúng tim đen mà im lặng.

Giản Cố cười lạnh một tiếng: "Giản Tinh Tuế, anh trai đúng là không nhìn lầm ngươi, trong đầu của ngươi liền một chút nhân nghĩa một chút cảm tình cái gì cũng không có, tất cả đều là tiền tài cùng quỷ kế sao?"

Giản Tinh Tuế đột nhiên bị giáo huấn.

Giản Cố còn tưởng rằng bản thân nói trúng rồi, lạnh giọng: "Nói đi, ngươi muốn bao nhiêu."

"......"

Chút tia khổ sở mới nảy sinh trong lòng Giản Tinh Tuế nháy mắt bị đẩy lùi, dù sao cũng sẽ rời đi, từ nay về sau sẽ cùng bọn họ không còn chút liên quan, tội gì phải chịu đựng loại tính khí này, lập tức nhướng mày, thanh âm thiếu niên to lớn vang dội: "Ta nói ta không lấy chính là không lấy, ngươi nghe không hiểu tiếng tiếng người sao?"

Giản Cố sắc mặt biến đổi.

Từ nhỏ đến lớn, đệ đệ này của hắn dù nghịch ngợm hư hỏng thế nào, trước mặt hắn cũng sẽ thu liễm đi một chút, vậy mà không ngờ tới rằng, Giản Tinh Tuế vậy mà lại dám dùng loại ngữ khí này cùng chính mình nói chuyện.

Giản Tinh Tuế bình tĩnh nhìn hắn, mở miệng phản bác: "Ngài nói ta trong lòng không có một chút nhân nghĩa cảm tình, vậy thì người đang nói chuyện với tôi đây, há mồm ngậm miệng liền nhắc đến tiền, thì so với tôi cao quý hơn được bao nhiêu phần?"

PHÁO HÔI THIẾU GIA SAU KHI TRỌNG SINH SỢ NGÂY NGƯỜIWhere stories live. Discover now