Chương 36

17 4 0
                                    

Bên ngoài tiếng mưa rơi ngày càng lớn, đại sảnh cách đó không xa cũng có chút ầm ĩ, nhưng trong hoàn cảnh như vậy, Từ Ân Chân vẫn nghe được tiếng đáp lại nhẹ nhàng.

Thân thể trong nháy mắt hoảng hốt, nàng có chút không dám tin mở to hai mắt, nước mắt rơi xuống nơi bả vai nhỏ gầy của Giản Tinh Tuế, cảm thấy sắp không khống chế được cảm xúc, nàng hơi lui ra phía sau một chút, nhìn Giản Tinh Tuế, ấp úng: "Ngươi vừa nói cái gì?"

Giản Tinh Tuế gọi xong cũng có chút giật mình.

Sao tự nhiên hắn lại nói ra lời này?!

Chẳng lẽ vì nội tâm quá khát vọng tình cảm gia đình, nên đối mặt với sự ôn nhu của Từ Ân Chân, hắn không kiềm chế được.

Trong lòng xấu hổ, Giản Tinh Tuế đành cúi đầu phủ nhận: "Ta không nói cái gì cả, ngài có phải nghe nhầm hay không?"

Nghe nhầm.

Hóa ra là mình nghe lầm, hóa ra lại là ảo giác.

Từ Ân Chân thở dài trong lòng, có chút mất mát cùng khổ sở, bỗng nghe được Giản Tinh Tuế nhẹ giọng: "Bất quá, dì à, thật sự thực cảm ơn ngài hôm nay đã đến đây bồi ta ăn sinh nhật."

Thanh âm Giản Tinh Tuế có chút ám ách cùng nghẹn ngào: "Ta, ta thực vui vẻ."

Sau khi nói xong, hắn cúi đầu xuống, không muốn để Từ Ân Chân nhìn thấy hốc mắt đỏ bừng của mình.

Nhưng lòng Từ Ân Chân đã mềm đến rối tinh rối mù, nàng cầm tay Giản Tinh Tuế nói: "Không cần cảm ơn ta, nếu ngươi không chê, về sau mỗi năm, ta còn muốn tới cùng ngươi ăn sinh nhật, chỉ cần ngươi không chê, ngươi có thể xem Tinh Thần như anh trai ......"

Thanh âm nói chuyện vẫn ôn nhu hiền từ như vậy.

Giản Tinh Tuế nghe xong những lời này, đạo phòng tuyến cuối cùng trong lòng phảng phất đổ sụp, hắn khẽ gật đầu, nước mắt hạnh phúc khẽ lăn từng giọt, nhẹ nhàng rơi xuống.

Quá hạnh phúc.

Chưa từng có một khắc nào hắn được hạnh phúc như vậy, chỉ sợ bản thân là đang mơ, hết thảy đều là do hắn quá khát vọng nên mới sinh ra ảo giác.

Ninh Trạch cùng Ôn Sanh Ca cắt bánh kem đưa lại đây: "Tới đây tới đây, ăn bánh kem nè!"

Thẩm Tinh Thần cũng chậm rãi bước tới: "Rốt cuộc có thể ăn rồi, thật là đói chết ta, ai nha Phó ca bánh kem này ngươi mua chỗ nào vậy, quá ngon, sinh nhật của ta năm sau ngươi cũng mua cho ta một cái đi."

Phó Kim Tiêu ngoài cười nhưng trong không cười: "Chưa đến sinh nhật mà chọn xong quà rồi?"

Thẩm Tinh Thần thiếu chút nữa liền gật đầu, nhưng sau đó liền điên cuồng lắc đầu.

Sao lại có người giảo hoạt như vậy chứ!

Muốn dùng một cái bánh kem liền đổi lấy quà sinh nhật của hắn, hắn mới không cần!

Siêu cấp hào môn Phó gia là ai chứ, mỗi lần tùy tay vơ vét cũng phải là đồ giá trị thiên kim, vậy mà lại đi khi dễ cả trẻ con!

Thời điểm mọi người đang phân phát bánh kem, có mấy người lục túc đến đây.

Đồ Nhã là người đầu tiên, mỹ nữ tóc vàng mỉm cười nói: "Oa, ta còn đang suy đoán các ngươi có phải hay không giấu ta làm party riêng, hỏi thăm một chút, quả nhiên là thế này."

PHÁO HÔI THIẾU GIA SAU KHI TRỌNG SINH SỢ NGÂY NGƯỜIWhere stories live. Discover now