Chương 31

18 2 0
                                    

Giản Tinh Tuế trở lại ký túc xá, nhìn thấy Ôn Sanh Ca đang khuân vác hành lí chuẩn bị rời đi.

Thấy Giản Tinh Tuế đã trở lại, Ôn Sanh Ca thân thiết cười nói: "Tuế Tuế, ta phải đi rồi."

Giản Tinh Tuế ở bên ngoài vừa trải qua việc kia vốn đã khổ sở, giờ phút này lại nhìn đến bằng hữu thân thiết cũng rời đi, trong lòng càng thêm hụt hẫng.

Giản Tinh Tuế hít sâu một hơi, nhẹ nhàng nói: "Khi nào ra ngoài cũng phải thường xuyên liên hệ."

Ôn Sanh Ca gật gật đầu: "Tất nhiên rồi."

Thẩm Tinh Thần ngồi nơi mép giường thuận miệng nói: "Sắp đến giờ rồi, đoàn kiểm tra cũng sắp chuẩn bị đi tuần, đến lúc đó muốn rời đi cũng không được đâu."

Bầu không khí ấm áp nháy mắt vỡ nát.

Ôn Sanh Ca xách rương hành lý lên, nhìn xung quanh một vòng, nhẹ nhàng nói: "Tuy rằng ta bị loại, nhưng ta thật sự hy vọng mọi người có thể đi xa hơn một chút, không cần vì ta mà đau lòng, người đại diện của ta đã giúp ta nhận mấy bộ tiểu web drama, hẳn là sẽ không tệ lắm, coi như là có công việc để làm. Hơn nữa sau này, ta hẳn sẽ tham gia một số chương trình giải trí nữa, kiểu gì cũng có thể lăn lộn được, không cần ở chỗ này mạnh mẽ giả ngây giả dại biểu diễn cho người khác xem, kỳ thật còn thoải mái hơn."

Ôn Sanh Ca lại nhìn về phía Giản Tinh Tuế: "Thần ca thì không nói, kết quả như thế nào cũng sẽ không kém, người ta lo lắng chính là Tuế Tuế cùng Trạch ca."

Ninh Trạch ngồi ở mép giường, trầm giọng: "Không cần lo lắng cho ta."

"Không." Ôn Sanh Ca lắc đầu: "Trạch ca, ngươi năm nay đã 28, trong số những người ở nơi này, ngươi là người lớn tuổi nhất, ta biết, lần tổng nghệ này cũng là nỗ lực cuối cùng của ngươi, nếu không thành công xuất đạo, ngươi sẽ giải nghệ."

28 tuổi, ở trong đoàn tham gia thi đấu cũng không tính là trẻ.

Ninh Trạch ngày thường trầm mặc ít lời, không có quá nhiều người chú ý tới hắn, nhưng theo hiểu biết của Ôn Sanh Ca, mấy năm nay Ninh Trạch vật lộn trong giới giải trí có bao nhiêu không dễ dàng, bởi vì không tiềm quy tắc, miệng cũng không ngọt giỏi dỗ dành người ta, thực lực rõ ràng mạnh như vậy, lòng nhiệt tình với sân khấu không thể bàn cãi, cuối cùng lại không thể thành công.

Tham gia chương trình lần này, cũng coi như là canh bạc cuối cùng.

Ôn Sanh Ca nói: "Trạch ca, ngươi nhất định không được từ bỏ, ngày thường cũng nên vì chính mình tranh thủ một chút, ta nghe nói lần này trong sáu vị trí xuất đạo, có một vị trí không hoàn toàn được điều động nội bộ, là để lại cho tuyển thủ nhân khí cao, ngươi nhất định phải nỗ lực giành lấy, biết không?"

Ninh Trạch nở nụ cười, cuối cùng vẫn gật gật đầu.

Ôn Sanh Ca lại nhìn về phía Giản Tinh Tuế, thở dài một hơi: "Tuế Tuế, kỳ thật ta không biết nên nói gì với ngươi nữa."

Giản Tinh Tuế nhẹ giọng nói: "Làm sao vậy?"

"Hiện tại ngươi sẽ phải chịu đựng áp lực rất lớn, rốt cuộc đứng ở vị trí càng cao càng dễ trở thành đích ngắm cho người ta xoi mói." Ôn Sanh Ca giải thích: "Đặc biệt là công ty của ngươi không thực sự muốn nâng ngươi lên, con đường sau này sẽ không dễ đi. Ta biết trong lòng ngươi luôn tồn tại tâm sự khó nói, gặp được chuyện gì cũng nghẹn trong lòng, đôi khi nhìn thấy bộ dạng đăm chiêu của ngươi, ta cũng không tiện hỏi nhiều. Giờ sắp đi rồi nên muốn khuyên một câu, sau này phải tự tin lên, gặp được sự tình gì cũng phải học cách thương lượng, Trạch ca cùng Thần ca đều là người có thể tin cậy, có thể nói ra với họ, biết không?"

PHÁO HÔI THIẾU GIA SAU KHI TRỌNG SINH SỢ NGÂY NGƯỜIWhere stories live. Discover now