• 32

38.6K 2.3K 526
                                    

Taehyung nhìn chằm chằm vào vật nhỏ lấp lánh trên tay Jungkook, đột nhiên một giọt nước mắt rơi xuống gò má. Giọng hắn trầm thấp vang lên.

"Jungkook."

"Vâng."

"Jeon Jungkook"

"Em đây."

"Con có đồng ý lấy Kim Taehyung làm chồng không?"

Jungkook phì cười nhìn hắn, em hắng giọng ra vẻ nghiêm túc, trịnh trọng nói.

"Tôi, Jeon Jungkook, nguyện ý lấy Kim Taehyung làm chồng, cùng anh ấy sống một cuộc đời hạnh phúc từ nay về sau."

Nụ cười trên môi Taehyung vẫn như thế, y hệt như lúc hắn nghe thấy lời tuyên thệ từ Jungkook ở lễ cưới. Sở dĩ nụ cười vẫn vậy... vì tình yêu chưa bao giờ thay đổi.

"Tôi, Kim Taehyung, nguyện ý lấy Jeon Jungkook làm chồng, cùng em ấy sống một cuộc đời hạnh phúc từ nay về sau. Mãi mãi như vậy."

"Taehyung, lúc trước em đã nghĩ thầy Hun Byung là tình đầu của em. Nhưng có lẽ sai rồi, vì ngay từ đầu thứ khiến em rung động là sự bảo vệ từ anh. Em rất ít khi nói câu này, nhưng nó là điều em luôn muốn nói mỗi khi gần anh, cảm ơn anh, Taehyungie."

Jungkook cũng khóc luôn rồi...

"Cảm ơn vì năm đó đã không vì sự vô tâm của em mà bỏ cuộc, cảm ơn vì đã chờ đợi em, cảm ơn vì đã không để em một mình. Cảm ơn anh, vì tất cả mọi thứ đã làm cho em."

Nếu Taehyung của năm đó không kiên trì theo đuổi.

Nếu Jungkook năm đó không sớm nhận ra tình cảm của bản thân.

Thì mọi thứ đã không trọn vẹn như hiện tại.

Thật may.

"Anh từng là một đứa học sinh cá biệt quậy phá và ăn chơi, không bao giờ nghĩ ngợi đến tương lai. Cho tới khi gặp em, anh mới biết lí do để mình tồn tại trên đời là gì. Jungkook, anh yêu em hơn bất cứ thứ gì trên đời này."

Taehyung đứng dậy dang rộng hai cánh tay hướng về phía em.

"Lại đây nào, bé nhỏ!"

Jungkook như một đứa trẻ sà vào lòng hắn mà ôm chặt, chỉ mong sao cho thời gian lúc này trôi qua lâu một chút.

Bảy năm, quãng thời gian không ngắn cũng không quá dài, nhưng đủ để Jungkook khẳng định một điều, rằng em đã chọn đúng người. Chỉ cần một và duy nhất sự lựa chọn đúng đắn này trên đời thôi, là đủ rồi.

.
.
.

Taehyung nhìn gương mặt đang say ngủ của ai kia, hai bàn tay đeo nhẫn vẫn nắm chặt lấy nhau không buông, khẽ thủ thỉ.

"Bé nhỏ, em biết điều này mà phải không? Rằng em là thứ quý giá nhất mà anh có. Anh thà nghèo mà có em, còn hơn nắm trong tay tất cả mà thiếu đi tâm can của mình, em quan trọng với anh lắm đấy, phải hiểu điều đấy nhé? Làm sao để em cảm nhận được hết tình yêu của anh đây, cho em bao nhiêu cũng không thấy đủ. Jungkookie, bé nhỏ, anh thương em."

...

Seo Yun đen mặt nhìn con nguời to xác đang lăn lộn trên chiếc giường thân yêu của mình. Nhưng đối phương hình như không bận tâm lắm, còn làm vẻ mặt vô tội nhìn y đây này.

〚Taekook〛Choco MatchaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ