• 45

23.6K 1.4K 357
                                        

Just like the day that I met you
Cũng như khoảnh khắc đầu tiên tôi gặp em
The day I thought forever
Ngày mà tôi nghĩ nó là mãi mãi
Said that you love me
Em nói rằng em yêu tôi
But that'll last for never
Nhưng điều đó lại chẳng kéo dài được bao lâu
It's cold outside
Ngoài trời giờ đây lạnh cóng
Like when you walked out my life
Hệt như cách em rời xa khỏi cuộc đời tôi
Why you walk out my life?
Tại sao lại rời bỏ tôi?

HEARTBREAK ANNIVERSARY
_Giveon_

****************

Taehyung đã ba ngày không đến công ty, cũng là ba ngày hắn nhốt mình trong căn nhà lạnh lẽo, không chấp nhận tiếp bất kì ai, kể cả Kang Jun.

Taehyung vẫn sinh hoạt như bình thường, hắn vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn xem phim, chỉ là đi kèm với những hoạt động thường nhật ấy là những lần bật khóc trong vô thức. Bởi lẽ tất cả những điều này trước đây hắn đều trải qua cùng Jungkook, nhưng bây giờ thì không còn nữa, em bỏ hắn rồi. Taehyung đã từng nói dù có chuyện gì xảy ra hắn cũng sẽ xuống nước trước, sẽ dỗ dành, nhường nhịn Jungkook hết thảy miễn em đừng bỏ hắn đi là được.

Vậy mà lần này, một câu dỗ dành còn chưa kịp thốt...người đã đi rồi.

Từ trước đến nay dù có phải đi công tác Taehyung vẫn mang cả Jungkook đi cùng, nửa bước cũng không rời. Đi làm xa nhau mấy tiếng hắn đã nhớ đến không thể chịu được, giờ thì đã ba ngày rồi, thật sự quá sức chịu đựng của hắn rồi...

"Jungkook, anh sai rồi, em về lại có được không..."

"Đã ba ngày rồi, anh...hức.. anh không chịu được nữa đâu...bé nhỏ..."

Tiếng nấc vang lên giữa căn phòng rộng lớn rồi tắt hẳn. Taehyung cứ vậy mà ngủ thiếp đi trong nước mắt.

...

Jungkook bên này thì đang ngập mình trong mớ công việc dang dở, lâu lâu lại đưa mắt nhìn sang chiếc điện thoại yên tĩnh trên bàn, khẽ trút tiếng thở dài nặng nề. Em không biết mình sẽ phải mất tích như vậy đến khi nào, cho đến khi bị phát hiện ra, hoặc... khi Taehyung không còn ý định tìm kiếm nữa.

Rõ ràng là bản thân tự động rời đi, tàn nhẫn cắt đứt mọi liên lạc với Taehyung, chặn luôn cả đường tìm kiếm của hắn, nhưng sau trong tâm lại mong hắn xuất hiện trước mặt, mong hắn sẽ xin lỗi, sẽ giải thích và đón em về nhà. Chính Jungkook cũng thấy bản thân thật nực cười.

"Luật sư Jeon, là em Seo Yun đây."

Jungkook có hơi giật mình nhìn ra phía cửa, em đang mong chờ một người khác cơ.

Seo Yun hai tay là hai túi đồ lớn, y cười tươi đưa lên trước mặt em.

"Em mua đồ ăn đến cho anh nè, nhiều lắm."

Jungkook chưa để người vào, em chồm người ra khỏi phòng, đưa mắt nhìn một lượt quanh hành lang.

"Cậu đến một mình?"

〚Taekook〛Choco MatchaWhere stories live. Discover now