Chương 7: Cái đầu trong góc phòng

510 16 4
                                    

Đúng như lời Văn Dương nói, khi trở về căn hộ từ chỗ làm, một số điều tra viên đã chặn cô lại để hỏi chuyện.

Thủy cũng không kiêng dè gì kể lại toàn bộ chuyện xảy ra vào đêm hôm qua.

Nghe xong, mặt các điều tra viên vẫn không biến sắc, một người nam giới nói: "Sáng nay chúng tôi đã điều tra loại trừ tất cả các căn hộ có người sống trong tòa chung cư, chỗ này chỉ có duy nhất một hộ có trẻ con nằm ở phòng 301."

Là bé An. Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của điều tra viên, Thủy ngay lập tức hiểu ra. Trong tòa chung cư 49 này không hề có bé trai nào cả!

Nếu là như vậy thật thì toàn bộ những gì cô nghe được vào đêm qua chỉ là ảo giác?

Bằng tất cả sự tỉnh táo của bản thân vào lúc đó, cô khẳng định mình không thể nào nghe nhầm được. Trong chuyện này nhất định là có vấn đề.

Cũng may Thủy kịp chữa cháy với các điều tra viên, cô nói lúc đó bản thân đang nửa tỉnh nửa mơ nên có thể đã nghe nhầm, mới không bị hỏi thêm nữa.

Vào trong nhà đóng chặt cửa, Thủy nhớ lại đêm hôm qua. Nếu lúc đó cô bước ra ngoài trước người phụ nữ kia, có lẽ người bị mất tích vào sáng nay sẽ là cô.

Chuông điện thoại trong túi Thủy reo lên, Văn Dương lại gọi tới, anh hỏi thăm cô tình hình mọi chuyện thế nào rồi. Cô bèn kể cho anh nghe toàn bộ từ đầu đến cuối về những nghi hoặc trong lòng mình.

"Em có tin vào ma quỷ không?" Giọng Văn Dương trong điện thoại bỗng trở nên thật kỳ lạ.

"Câu này em phải hỏi anh mới đúng. Từ ngày nhìn thấy hồn ma của Vân, em đã tin vào ma quỷ có tồn tại trên cõi đời này rồi."

"Vậy được, em nên cẩn thận hơn với căn hộ em đang ở. Anh không muốn làm em sợ, nhưng e rằng những thứ mà em đang đối mặt trong căn nhà đó có lẽ không thuộc về thế giới này."

Một luồng điện lạnh lẽo chạy dọc sống lưng Thủy, anh nói không muốn làm em sợ nhưng anh khiến em quá sợ hãi rồi đấy!

Khi Văn Dương đang chuẩn bị cúp máy, Thủy bỗng gọi với lại: "Anh Dương này, trước đây khi ở cùng với Vân, anh có nhìn thấy người đàn ông cao lớn nào thường xuyên mặc quần áo tối màu, đầu đội mũ lưỡi trai và mặt đeo khẩu trang chưa?"

Đầu dây bên kia im lặng rất lâu rồi mới có tiếng đáp: "Chưa từng, nhưng Vân nói là có thấy rồi. Anh đã hỏi ông chủ chung cư, cũng như đi gặp toàn bộ những người có tên trong danh sách thuê nhà, không có kẻ nào giống như em và Vân miêu tả. Trừ những người từng thuê phòng 404 ra, các căn khác của tầng bốn trước giờ chưa từng có ai khác sử dụng."

Thủy bất giác cảm thấy gai người, không chỉ một mà tận hai lần cô trông thấy người đàn ông bí hiểm ấy. Chẳng lẽ anh ta là một trong những người thuê nhà ở tầng khác ngụy trang thành? Nhưng rốt cuộc anh ta làm thế vì mục đích gì?

Nghĩ về những thứ này khiến Thủy không khỏi cảm thấy sợ hãi. Cô ấn nút tắt điện thoại, uể oải đi xuống bếp. Tầm mắt cô ngay lập tức hướng đến chiếc radio cổ đặt trên kệ bếp, thứ mà trước giờ chưa từng tồn tại trong nhà cô.

Chung Cư Của Quỷ - Tịch DươngWhere stories live. Discover now