Chương 63: Phản kháng

184 8 0
                                    

Sau cuộc trốn chạy cả một ngày trời, Thủy cuối cùng cũng đến được tòa chung cư số 49, nơi khởi nguồn của tất cả mọi chuyện.

Cô mệt mỏi lê đôi chân rã rời lên từng bậc cầu thang, sau mỗi cú giẫm chân xuống nền đất lạnh là một lần cơ thể cô rùng mình vì đau đớn.

Thủy nghiến răng cúi đầu nhìn xuống hai chân mình, đôi bàn chân trắng trẻo xinh xắn một thời nay trầy xước và lấm lem máu, có vài ngón còn bật cả móng.

Nguyễn Vũ Hân không hề nói suông, hắn bây giờ là kẻ mà cô hận nhất, thế nhưng rõ ràng là cô đang thực hiện theo chỉ dẫn của hắn mà không có sự kháng cự nào.

Bước lên tới sân thượng của tòa chung cư số 49, Thủy run rẩy ngó đầu xuống bên dưới.

Đã đến tận đây rồi cô còn chần chừ gì nữa?

Dù nói là ra đi một cách thanh thản, sâu trong thâm tâm cô vẫn còn chưa thể buông bỏ được mọi thứ.

Tất cả những chuyện này đến với cô quả thực là quá nhanh, khiến cho cô không kịp trở tay đã bị chúng lập tức nuốt chửng. Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, từ một cô gái hồn nhiên vô lo vô nghĩ liền biến thành một "ma nữ" thân tàn ma dại.

Đôi bàn chân trần của Thủy đã bước đến sát mép tường, cô hít sâu một hơi, lặng lẽ quan sát đám phương tiện vẫn đang lưu thông đều đặn bên dưới.

Đối với những kẻ ngoài kia, thế giới vẫn vận hành như thường lệ. Chỉ có cô là người đã bị nó bỏ quên lại phía sau.

Khóe miệng Thủy hơi cong lên, nở một nụ cười méo mó đến tang thương. "Đến đây thôi."

Cô nhắm nghiền đôi mắt, bước lên phía trước một bước, từ từ thả lỏng cơ thể.

"Cả một cuộc hành trình dài như thế, cô định bỏ lại tất cả phía sau thật sao?"

Thủy giật nảy mình, cô lập tức thu chân về, mở mắt nhìn về phía giọng nói trong trẻo vừa mới cất lên.

Cách cô vài bước chân xuất hiện một người phụ nữ thanh mảnh, mái tóc dài buộc gọn ngang lưng, gương mặt vô cùng xinh đẹp và tươi tắn, trông như thể nàng công chúa từ trong truyện cổ tích bước ra.

"Chị là ai?" Thủy cất tiếng hỏi.

"Chẳng phải cô vẫn luôn tìm hiểu về tôi sao?" Người phụ nữ nhoẻn môi cười, một nụ cười có hơi thiếu sự thân thiện. "Tôi là Tịch Dương, quản trị viên đầu tiên kiêm người điều hành Ám Linh Hội hiện tại."

"Là chị?" Thủy bất chợt nhớ ra, cô đã từng đặt bùa trừ tà trên Ám Linh Hội một lần. "Nhưng tại sao chị lại đến đây?"

"Có người nhờ tôi chuyển lời đến cô." Tịch Dương thầm thở dài. "Cậu ta nói: Con đường là do bản thân lựa chọn, dù có quỳ cũng phải đi cho hết."

"Cậu ta?"

"Là Người Sáng Lập của Ám Linh Hội, cậu ta không ngờ rằng cuộc đời cô lại bỗng dưng chệch ra khỏi quỹ đạo Eden." Tịch Dương đáp, trong đáy mắt chị ta dường như tồn tại vài ánh nhìn ghen tị. "Không phải ai cũng được E để ý đến đâu, đừng có làm chúng tôi thất vọng."

Chung Cư Của Quỷ - Tịch DươngWhere stories live. Discover now