Chương 8

43 5 1
                                    

Vội chạy về phía căn phòng triển lãm thiết kế của mình, tôi mở tung cánh cửa ra. Cậu quay sang nhìn tôi với ánh mắt có đôi chút ngạc nhiên kèm theo thất vọng. Tôi tiến tới, ôm chặt lấy bức hoạ cậu đang chăm chăm vào nãy giờ

Đây chính là bức hoạ vẽ cậu mà tôi luôn nâng niu, tôi xem nó như một tín ngưỡng tối cao của mình. Gemini nhỏ giọng lên tiếng

"Fourth...hãy nói với tao mày chỉ đang đùa thôi đi"

Tôi im lặng, cúi gằm mặt xuống không đáp lại cậu. Cậu ấy đi tới nắm lấy hai bả vai tôi lay mạnh rồi lớn tiếng

"Mày đang đùa thôi đúng không? Tao với mày không thể có thứ tình cảm kinh tởm đó đâu, Fourth mày giải thích đi"

Tôi đẩy mạnh cậu ra rồi hét lớn

"Mình không đùa!! Mình thích cậu..đó là sự thật"

Cậu ấy nghe vậy liền bật cười thành tiếng

"Nattawat, mày điên rồi. Không thể ngờ suốt mấy năm qua tao lại luôn làm bạn với một kẻ đồng tính luyến ái"

Tôi nắm chặt lấy tay mình thành nắm đấm đáp

"Thì sao? Cậu bắt đầu cảm thấy hối hận vì đã làm bạn với một kẻ như mình rồi hả?"

Gemini nhìn tôi bằng đôi mắt kèm theo sự ghê tởm

"Đúng vậy, tao hối hận vì đã xem một tên như mày là bạn. Hối hận vì đã tin tưởng mày. Hối hận vì đã bắt chuyện với mày ngay từ lần gặp đầu tiên"

Nước mắt tôi không tự chủ được mà lăn dài trên má. Như nhận thức được lời nói vừa rồi của mình, Gemini thả lỏng cơ mặt xuống rồi luống cuống

"Fourth...tao.."

Tôi thở dài

"Thôi được rồi..cậu không cần giải thích đâu. Xin lỗi vì đã lợi dụng tình bạn này cho mục đích cá nhân của mình, tôi chỉ muốn được ở bên người mình thích nhưng không ngờ giờ nó lại trở thành một việc làm đầy tội đồ như vậy"

Tôi ôm lấy bức tranh rồi rời khỏi căn phòng. Bước vào phòng của mình, tôi mở máy tính lên gửi mail trả lời hiệu trưởng. Tôi nghĩ mình nên rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt. Bấm một cuộc điện thoại cho P'Mark

Mark : Mày với nhóc Gemini đi đâu rồi? Thịt nướng xong hết rồi nè

Tôi im lặng một hồi rồi đáp

Fourth : Anh với mọi người cứ ăn đi, em hơi mệt

Nói rồi tôi cúp máy, nhìn bức hoạ của cậu mà mình vẫn luôn nâng niu. Tôi không kiềm chế được cảm xúc liền oà khóc như một đứa trẻ, đây là cảm giác đau khổ trong tình yêu sao? Cảm giác tuyệt vọng như muốn chết đi sống lại, cảm giác trái tim đau nhói lên từng nhịp

Cuối cùng thì hôm nay cũng đến, ngày tôi tốt nghiệp cấp 3. Tôi sắp được rời khỏi cái nơi chứa đầy kí ức đau thương này rồi. Trong khi các bạn đồng trang lứa đang cùng người nhà chụp hình lưu niệm dưới sân thì tôi lại đứng trên sân thượng để ngắm nhìn thật kĩ lại ngôi trường mình đã theo học 3 năm qua

[ GeminiFourth ] Đơn phươngWhere stories live. Discover now