8

12.4K 433 32
                                    

Chương 8: Jung Hoseok.

Thấm thoát 8 tháng cũng trôi qua trong sự yên bình, vì trong thời gian qua Jungkook luôn chăm chỉ làm việc nên Taehyung hắn cũng chẳng buồn gì mà kiếm chuyện cậu nữa. Vì phải lo cho công việc nên cậu đã yêu cầu hắn mướn giúp việc và hắn cũng đã đồng ý.

Hôm nay Jungkook phải ở lại công ty tăng ca đến khuya mới được về.

Kết thúc một ngày mệt mỏi cậu chỉ muốn trở về nhà và đặt lưng xuống chiếc giường to lớn mà chợp mắt ngủ. Cả người mệt nhoài lê bước vào trong nhà, ánh sáng chói loá, rượu vang nồng nặc.

"Nhóc con, sao về trễ vậy?". Bạn của hắn được dịp tiếp tục ghé chơi, cậu bất ngờ nhìn bọn họ, trong lòng có chút sợ nhưng vì quá mệt mỏi nên cậu bỏ qua một bên.

Bước ngang đám bạn hắn liền bị một tên kéo lại. "Đi đâu mà vội vàng vậy? Ở lại chơi chút đi".

Cậu hất tay tên đó ra, nói. "Xin lỗi, đừng động vào tôi".

Taehyung cười khẩy một tiếng. "Loại như cậu được bạn tôi để ý thì cũng còn may đấy".

Jungkook quay sang nhìn hắn. "Loại như em?".

"Dơ bẩn lại không phải là con-ruột haha". Hắn vừa dứt lời, cả đám bạn hắn lập tức cười phá lên.

Khoé mắt đỏ ửng, lớn tiếng gọi. "KIM TAEHYUNG!".

*Chát*

Căn nhà lập tức bị bầu không khí im lặng bao phủ, Jungkook bị lực đánh của Taehyung mà đầu nghiêng sang một bên, 5 dấu tay in hẳn trên khuôn mặt cậu. "Cậu gan quá ha? Được ba tôi cưng chiều nên làm lớn đúng không?".

Khoảnh khắc cậu phải hít một hơi thật sâu trước khi nói vì cậu biết rằng bản thân cậu đang rất gần để khóc..

Cậu quay sang nhìn hắn, sống mũi cay xè, giọng nói có phần run run sắp khóc. "Anh có thể không bảo vệ được em nhưng anh có thể nào đừng làm tổn thương em nữa được không? Những năm tháng qua, em sống đủ khổ rồi".

Cậu tiếp tục nói. "Anh nặng lời một chút thôi là em đã khóc ngay lập tức rồi. Làm ơn đừng nói những lời lẽ khó nghe như vậy với em nữa. Xin anh đấy".

Bỗng chốc cả căn nhà không có một động tĩnh, Taehyung hắn bây giờ không biết phải nói thế nào, hoàn toàn bất động, có lẽ một phần cũng là vì thương hại chăng?.

Nhìn thấy hắn không nói lời nào, cậu bất giác nói. "Em xin lỗi.." Sau đó quay lưng bước lên phòng, trước sự ngỡ ngàng của đám bạn hắn.

"Gì vậy Taehyung?".

"Nay mày bị làm sao vậy?".

"Sao không đáp trả?".

"Bình thường mày ngầu lắm mà?".

Hắn nhức đầu, quay sang quát. "Tụi mày im đi, t-tại tao có chút thương hại thôi. Cút về hết đi".

Jung Hoseok người bạn thân thiết nhất của hắn lại giở thói trêu chọc. "Thương hại hay thương thiệt?".

"Mày điên hả? Tao trai thẳng ok?".

[Vkook] Chàng Vợ Thay ThếWhere stories live. Discover now