[1] MUỐN CÙNG NGƯỜI MỘT LẦN NỮA

1K 16 4
                                    

"Tương Liễu, Tương Liễu."

Cảnh nhìn Tiểu Yêu, người lại lần nữa rơi vào cơn ác mộng, anh đau khổ đi tới vỗ về cô. Kể từ khi biết Tương Liễu tử trận, Tiểu Yêu mỗi đêm đều rất khó ngủ được, mỗi khi chìm được vào giấc ngủ cô đều gặp ác mộng.

"Tương Liễu." Tiểu Yêu giật mình tỉnh lại, nhìn Cảnh lo lắng cho mình, cười cười như chưa từng xảy ra chuyện gì mở lời

"Cảnh, ta lại mơ thấy Tương Liễu, mơ thấy hắn chết thảm, nhưng hắn vẫn đang cười với ta"

Cảnh cảm thấy chua xót từ đáy lòng, Tiểu Yêu mỗi ngày đều như vậy, vẫn cười vui vẻ với anh nhưng ánh mắt cô đượm buồn, nụ cười tươi sáng tựa ánh nắng mặt trời ngày xưa giờ đây thê lương làm sao, rõ ràng là cười gượng gạo cố gắng trưng ra, cô thường thẫn thờ, khó ngủ, có những đêm cô không ngủ, lúc ngủ được thì là lệ rơi đầy mặt và miệng không ngừng gọi tên người kia.

Cảnh thở dài, nhìn vầng trăng tròn ngoài cửa sổ, anh lặng lẽ vuốt tóc Tiểu Yêu, dỗ dành cô thật lâu, giúp cô từ từ thiếp đi và đi vào giấc ngủ, dường như cô đã quá mệt mỏi. Rồi anh lặng lẽ đi ra khỏi cửa

Chưa đầy canh giờ sau Tiểu Yêu tỉnh lại, bước ra ngoài.

Cảnh vừa quay lại, nhìn thấy Tiểu Yêu đang bước ra ngoài, anh vội vàng chạy đến đón cô và chỉnh lại áo choàng cho cô.

Tiểu Yêu vội đi đến bên Cảnh và nói với giọng nghẹn ngào, "Ta nghĩ rằng chàng cũng sẽ biến mất"

Cảnh ôm con búp bê bụng trong vòng tay

"Hôm hôn lễ Tệ Quân nói rằng con búp bê này là quà cưới mà một người bạn cũ giao cho anh ấy. Ta..."

Cảnh thực sự không biết phải tiếp tục nói như thế nào.

"Là Tương Liễu đúng không?" Tiểu Yêu ngơ ngác nói.

Cảnh không biết phải trả lời như thế nào, chỉ im lặng vỗ lưng Tiểu Yêu.

"Cảnh, ta muốn quay lại trấn Thanh Thủy để xem một chút."

"Được, ta đi thu dọn đồ đạc."

Sau khi cuộc chiến kết thúc, trấn Thanh Thủy ngày càng thịnh vượng, Tiểu Yêu gặp được rất ít những khuôn mặt nàng từng quen biết trong trấn, nhưng may mắn Thạch tiên sinh vẫn ở đó và vẫn ngày ngày kể chuyện cho người khác nghe.

Tiểu Yêu kéo Cảnh tìm một chỗ trống để ngồi xuống và nghe Thạch tiên sinh kể chuyện.

"Người ta nói rằng Tướng quân Cộng Công của quân Thần Vinh đã chết bởi hàng ngàn mũi tên xuyên qua. Sau khi chết, ông ấy biến thành một con quái vật biển chín đầu. Sau đó, những người lính của Hiên Viên mới nhận ra rằng đó thật sự không phải là Cộng Công mà đó là Tương Liễu, quân sư của Thần Vinh, người ta nói rằng Tương Liễu cầm chặt một mũi tên trong tay cho đến khi chết. Cuộc đời của anh ta thật đáng thương, lúc bé thủy quái chín đầu đã sống ở đấu trường nô lệ, và bị ngược đãi vô nhân tính, sau lại được Cộng Công cứu..."

Tiểu Yêu không thể nghe thêm nỗi nữa, nàng rất quen thuộc với mũi tên trong câu chuyện đó, đó là mũi tên mà chính tay cô đã bắn vào ngực Tương Liễu.

SƠ TÌNH TA KHÔNG PHỤ NỖI TƯƠNG TƯ   (Đã Hoàn)Where stories live. Discover now