[ 20 ] NGƯƠI KHÔNG KINH NGẠC?

238 9 0
                                    


Tiểu Yêu ngồi xếp bằng trên cỏ, Phòng Phong Bội đứng tựa vào gốc cây tử đinh hương uống rượu.

Tiểu Yêu nhìn hắn, hắn cũng mỉm cười nhìn nàng.

Lát sau Phòng Phong Bội phá vỡ sự yên tĩnh

"Đi chơi không?"

"Đi đâu?"

"Đông Hải."

Phòng Phong Bội nhảy lên thiên mã, nắm lấy tay Tiểu Yêu và kéo nàng ngồi vào lòng hắn.

Sau khi thiên mã bay khỏi Chỉ Ấp, Phòng Phong Bội đổi qua đại bàng trắng mào vàng.

Tiểu Yêu ngồi trên lưng Mao Cầu, nhìn Phòng Phong Bội, sau đó lặng lẽ dựa vào vai hắn.

Phòng Phong Bội ôm nàng, đột nhiên nhảy khỏi lưng Mao Cầu.

Tiểu Yêu chỉ giật mình, không sợ hãi mà tận hưởng cảm giác rơi từ trên cao xuống. Gió thổi qua tai rít gào mạnh mẽ, Phòng Phong Bội hoàn toàn ôm Tiểu Yêu vào trong lòng che chắc gió

Khi rơi xuống biển không có tiếng nước bắn tung tóe như tưởng tượng.

Nước biển tách ra trước mặt họ rồi lại khép lại phía sau, tốc độ của họ dần dần chậm lại, nhưng họ vẫn chìm vào trong biển. Một lúc lâu sau, Tiểu Yêu cuối cùng cũng cảm nhận được nước biển, nhẹ nhàng thấm vào người nàng

Tiểu Yêu không hiểu Phòng Phong Bội muốn làm gì, nàng nghiêng đầu nhìn Phòng Phong Bội vẫn luôn tươi cười, thậm chí quên cả hô hấp.

Tiểu Yêu đang chuẩn bị hít một hơi đột nhiên nhớ tới, hẳn là lúc này nàng vẫn còn không biết chính mình ở trong biển có thể thở được.

Nhưng Tiểu Yêu cảm thấy nếu không thở nàng sẽ bị ngạt thở mà chết.

Trên môi Phòng Phong Bội mỉm cười kéo Tiểu Yêu tiếp tục bơi xuôi dòng, sắc mặt Tiểu Yêu từ xanh chuyển sang tái nhợt do phải nhịn hô hấp lại.

Người nam nhân này không sợ nàng sẽ chết ngạt sao? Tiểu Yêu nghĩ thầm, nàng tóm lấy Phòng Phong Bội vẫn đang bơi về phía trước, dùng sức của hắn nghiêng người về phía trước.

Phòng Phong Bội không trốn tránh, đứng thẳng trong nước, mỉm cười nhìn Tiểu Yêu đang đưa đôi môi đỏ mọng về phía hắn.

Người nam nhân trong cổ họng phát ra một tiếng cười khúc khích, mở rộng khoảng cách giữa hai người: "Đừng sợ, cố gắng thở đi."

Tiểu Yêu nghĩ thầm, rốt cuộc chàng cũng nói ra câu này, trễ chút nữa có lẽ ta thật sự sẽ ngạt thở mà chết.

"Ta có thể thở, ta có thể nói chuyện."

Phòng Phong Bội nheo mắt nghi hoặc nhìn Tiểu Yêu “Sao ta cảm thấy ngươi không kinh ngạc?”

Trong lòng Tiểu Yêu hoảng sợ nhảy dựng lên, nàng phủ nhận: “Làm sao có thể, ta rất kinh ngạc.”

Phòng Phong Bội đột nhiên nắm lấy cánh tay nàng, kéo nàng đến trước mặt mình, nhe răng nanh và đôi mắt đỏ, hung ác nói: “Ngươi là ai?”

Đúng là quỷ vương dưới đáy biển, có cái nhìn sâu sắc như vậy. Tiểu Yêu lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

"Ta là Tiểu Yêu, ta chỉ biết trước rằng mình có thể hít thở trong biển"

SƠ TÌNH TA KHÔNG PHỤ NỖI TƯƠNG TƯ   (Đã Hoàn)Where stories live. Discover now