[ 1 9 ] VƯƠNG CƠ NHỚ TA

257 9 4
                                    


Sau khi Tiểu Yêu kê đơn thuốc cho Đồ Sơn Cảnh, hai người sánh bước đi đến chổ Chuyên Húc và Phong Long, Hinh Duyệt nắm lấy cánh tay của Tiểu Yêu: "Họ chắc chắn đang nói về điều gì đó mà chúng ta không hiểu, chúng ta ra ngoài chơi đi."

Tiểu Yêu gật đầu, nhìn Chuyên Húc. Chuyên Húc cười nói: "Đi đi"

Phong Long nhìn Cảnh trông đã khá hơn trước rất nhiều rồi thở dài: "Chuyên Húc, em gái huynh là thần y à? Chỉ chốc lát thôi, tôi cảm thấy bệnh của Cảnh đã khỏi gần hết rồi."

Chuyên Húc ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Đồ Sơn Cảnh, chỉ cười cười không nói. Nào có thần y nào, chỉ là tâm bệnh cần thuốc trị tâm bệnh.

Hinh Duyệt đưa Tiểu Yêu đến bữa tiệc họp mặt của tiểu thư đang tổ chức trong phủ nhà cô ấy, trong bữa tiệc, Hinh Duyệt giới thiệu với Tiểu Yêu những phu nhân và thê tử của các gia tộc khác nhau, thậm chí còn phân tích xem ai sẽ giúp ích cho Chuyên Húc, Tiểu Yêu bối rối.

Tiểu Yêu đột nhiên nhìn thấy trong góc một bóng người quen thuộc, vẻ mặt phóng khoáng, một mình uống rượu vui vẻ.

Nàng rời khỏi Hinh Duyệt và đi về phía người đó, quả nhiên là Phòng Phong Bội.

Tiểu Yêu ngồi đối diện hắn: “Về lúc nào sao lại không nói cho ta biết?”

Phòng Phong Bội ngước mắt cười: "Vương Cơ nhớ ta?"

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Yêu, hắn đành phải giải thích: “Ta mới về, ta đến núi Thần Nông tìm nàng, nàng lại không có ở đó”

Tiểu Yêu đứng dậy xoay người rời đi, Phòng Phong Bội vội vàng đứng dậy đi theo: “Thật sự là ta đi tìm nàng, sau đó nghe nói nàng ở Chúc Dung phủ, cho nên ta lại đi tới đây tìm nàng”

Tiểu Yêu đột nhiên dừng lại, Phòng Phong Bội suýt chút nữa đụng phải Tiểu Yêu, hắn sờ mũi "Sao vậy?"

“Thật sao?” Tiểu Yêu vẻ mặt không thể tin được.

“Đương nhiên là sự thật.” Phòng Phong Bội khóe môi nở nụ cười.

“Vậy lần sau phiền Phòng Phong công tử cho Tương Liễu mượn miệng, dù sao hắn chỉ có đầu mà không có miệng.”

Phòng Phong Bội có thể nhìn ra, thiếu nữ này nhất định đang tức giận, thấy chung quanh không có ai, Phòng Phong Bội tiến lên một bước, nắm lấy tay Tiểu Yêu,

"Vương Cơ nói đúng, lần sau nhất định sẽ cho hắn mượn."

Tiểu Yêu không khỏi muốn cười, nhưng lại ủ rũ quay đầu, tiếp tục đi về phía trước.

"Nghe tuyệt đấy."

Đang nói chuyện, Tiểu Yêu đi về phía trước, đột nhiên phát hiện phía sau Phòng Phong Bội cũng không có đi theo, vội vàng quay đầu nhìn lại.

Tiểu Yêu thấy Phòng Phong Bội hai tay đặt ở trước ngực đứng yên, vội vàng tiến tới đỡ hắn, lo lắng hỏi: "chàng làm sao vậy? Bị thương sao? Chạy loanh quanh vết thương không lành?"

Phòng Phong Bội nhìn Tiểu Yêu đang lo lắng cho mình, trong lòng ngọt ngào nói: "Không sao, chỉ là vết thương nhỏ"

Tiểu Yêu nhấc cổ tay hắn lên, mạch đập hỗn loạn, hô hấp không ổn định.

SƠ TÌNH TA KHÔNG PHỤ NỖI TƯƠNG TƯ   (Đã Hoàn)حيث تعيش القصص. اكتشف الآن