Chương 14

5.9K 57 0
                                    

"Ai mới là người say? Chủ động mút côn thịt dưới nước, khóc"

Ánh đèn sợi đốt trong gara từ cửa sổ trên trần chiếu vào trong xe, Quý Thanh Đàn quay đầu lùi xe, ánh đèn nhấp nháy dưới ghế sau thu hút sự chú ý của cậu, nghĩ đến Lục Diên còn đang chờ, không vội xuống xe xem là gì, một đường lái xe trực tiếp đến nhà hàng.

Nhìn Lục Diên ngồi xổm ven đường, Quý Thanh Đàn sững sờ, tại sao một mình ngồi xổm ở đây?

Bị ánh đèn xe chói mắt, Lục Diên chỉ đưa tay nhẹ nhàng che trước mắt, cũng không nhận ra Quý Thanh Đàn đã đến.

Thẳng đến khi Quý Thanh Đàn ấn còi hai lần, Lục Diên mới lắc lắc ung dung đứng lên, đặt tay lên ngọn đèn đường bên cạnh, như thể đã hoàn toàn say rượu.

Quý Thanh Đàn đành phải mở dây an toàn xuống xe đỡ hắn, vừa mới đến gần, Lục Diên liền giãy dụa bổ nhào vào trong ngực cậu, áp đôi môi mang theo mùi rượu lên miệng Quý Thanh Đàn.

Mùi nồng nặc xộc thẳng vào mũi, chắc là uống rất nhiều, Quý Thanh Đàn kéo Lục Diên trông có vẻ mơ mơ màng não ra ghế sau, Lục Diên liền ôm lấy cổ của cậu không thả, bên tai quý Thanh Đàn nhẹ nhàng lập lại: "Anh yêu em."

Động tác mở cửa xe của Quý Thanh Đàn ngừng lại, thu tay về ôm lấy Lục Diên trong ngực, không nói gì thêm, chỉ hôn lên môi Lục Diên.

Lục Diên có chút thất vọng, nhưng vẫn nắm lấy cơ hội hôn trả, truyền rượu trong miệng vào trong miệng Quý Thanh Đàn.

Quý Thanh Đàn bị hắn ngậm môi hôn mấy cái, mùi rượu nồng nặc cũng xông vào trong miệng, cuối cùng cậu quyết tâm đẩy Lục Diên ngồi xuống ghế sau.

Lục Diên bị đệm mềm mại sau lưng đâm đến có chút mơ màng, không đợi hắn kịp biểu diễn, Quý Thanh Đàn đã lại gần dỗ dành hắn, Quý Thanh Đàn nhìn về phía đèn đường sau lưng, mạ mái tóc đen dày thành vàng, toàn bộ đều được bao phủ bởi một vầng ánh sáng màu vàng ấm áp.

Lục Diên nhìn chằm chằm Quý Thanh Đàn dưới đèn đường, rõ ràng không uống bao nhiêu rượu, sao có vẻ say như vậy?

Bằng không hắn vì sao lại nghe không rõ Quý Thanh Đàn nói gì, trong lòng trong mắt chỉ có bờ môi đóng đóng mở mở của Quý Thanh Đàn, thỉnh thoảng phun ra đầu lưỡi đỏ bừng.

Thấy dáng vẻ Lục Diên tựa hồ không nghe rõ cậu đang nói gì, mà lại tập trung ánh mắt lên môi, Quý Thanh Đàn đỏ lên bên tai, chỉ vội vàng vứt xuống một câu: "Ven đường không thể dừng xe." Liền xoay người đi đến ghế lái.

Trên đường đi Lục Diên biểu hiện có thể nói là nghe lời, bảo hắn không nói lời nào liền không nói lời nói, chỉ không ngừng nhìn Quý Thanh Đàn thông qua kính chiếu hậu, khuôn mặt Quý Thanh Đàn nóng bừng khi bị ánh mắt của hắn nhìn thẳng, bảo hắn nhắm mắt lại.

Nhưng khi cậu nhìn vào gương chiếu hậu lần nữa, lại bắt gặp ánh mắt của Lục Diên.

Tuân theo nguyên tắc không tranh cãi với người say rượu, Quý Thanh Đàn lái xe một mạch về nhà, mở cửa xe, Quý Thanh Đàn thoáng nhìn thấy sợi dây chuyền lam thạch mà Lục Nhan Đài trước đó cho đeo cậu, cũng không nhìn kỹ, xoay người nhặt lên thuận tay nhét vào túi quần.

[ĐM/Edit/Cao H] Ức Hiếp Quả Phụ Xinh ĐẹpWhere stories live. Discover now