Chương 9

8 0 0
                                    

Tôi trang điểm nhẹ nhàng, mặc chân váy xếp ly và khoác thêm áo dài màu trắng.


Tôi chạy thật nhanh xuống dưới, suýt chút nữa đã được hôn mặt đất nhưng may mắn thay Mục Thần đã đỡ được tôi. Khi tôi ổn định tinh thần lại thì đã nghe tiếng anh cười khúc khích:" Em gái nhỏ của anh hôm nay thật xinh đẹp."


Tôi giả vờ tức giận:"Vậy những hôm trước đó không đẹp sao?"


"Đẹp đẹp đẹp, cô gái nhỏ nhà anh vẫn luôn đẹp nhất, không ai đẹp hơn em hết."


Tôi xấu hổ nép trong ngực Mục Thần, ôi con người này thật khéo ăn nói. Nghe nhịp tim và giọng nói trầm ấm ấy khiến tôi càng trở nên chìm đắm hơn.


Mục Thần đưa tôi đi ăn lẩu nhưng vì tôi không ăn được cay nên anh ấy đã chọn ít cay. Một người nghiện ăn uống như tôi thì việc ăn lẩu chính là mỹ vị nhân gian, nó có thể thỏa mãn được tất cả các giác quan trên người tôi. Mục Thần gọi lẩu uyên ương, lúc đầu tôi còn nghĩ rằng anh ấy cũng không ăn được cay cho đến khi phục vụ lên món tôi mới biết thì ra Mục Thần trái ngược với tôi thế nào. Anh ấy thực sự rất rất thích ăn cay nhưng khi nhúng thức ăn anh ấy đều bỏ sang ngăn bên cạnh của tôi.


Thật sự cảm động chết mất.


Bữa ăn này thực sự khiến tôi thỏa mãn cả về tình cảm lẫn cái bụng. Chúng tôi cùng nhau đi dạo trên đường bắt gặp một ông lão bán kẹo hồ lô. Tôi nghĩ đến một vấn đề khá thú vị liền quay sang hỏi Mục Thần.


" Tại sao chúng ta lúc nhỏ nhìn thấy đều là các ông lão bán hồ lô ?"


"Tại sao vậy?"


"Tại vì bà lão đã ở nhà làm kẹo hồ lô cho ông lão đem bán đó."


Mục Thần quay người lại nghiêm túc nhìn tôi:" Sau này chúng ta cũng sẽ như vậy, anh sẽ ra ngoài kiếm tiền còn em ở nhà chờ anh về nhé."


Giọng nói ấm áp này thật sự có ma lực, tôi đã nghĩ đến viễn cảnh tôi và Mục Thần bên nhau đến già, đám con cháu mỗi ngày sẽ vây quanh chúng tôi nô đùa vui vẻ, chúng tôi sẽ cùng nhau già đi.
Khung cảnh này thật sự không tệ.


[HOÀN] Phải lòng anh trai cảnh sátWhere stories live. Discover now