#Góc nhìn của Kỷ Thâm

3.5K 226 27
                                    

Ngoại truyện 3: Tôi đây nhu nhược nên bà xã toàn muốn đè tôi thôi! [Có tình tiết thụ cố gắng chịch công] - Kỷ Thâm

-

Lúc tôi quay trở về phòng sau khi hoàn thành việc tập thể dục buổi sáng, Kha Ninh hãy còn đang ngủ. Tối hôm qua tôi làm em ấy đến quá nửa đêm, em gần như là bị tôi chịch tới mức bất tỉnh.

Lúc tắm tôi nhìn bản thân mình ở trong gương, tóc tôi hiện giờ đã dài tới vai luôn rồi.

Ai, muốn cắt quá.

Tôi không thể nào mà thích tóc dài cho được, gương mặt của tôi vốn dĩ đã thiên về nét dịu dàng, tuy rằng tóc dài giúp tôi càng thêm tuyệt sắc kinh người, thế nhưng lại còn kèm thêm một chút nữ tính nữa.

Thật sự là khiến tôi ghét cay ghét đắng mà.

Nhưng Kha Ninh thích.

Hơn nữa, từ lâu tôi đã phát hiện ra chuyện em ấy săn sóc những người có tính nữ một cách dịu dàng và chu đáo hơn rất nhiều.

Trước kia sẽ có đôi lần em ấy đột nhiên nhìn gương mặt tôi rồi thất thần, mà kể từ sau khi tôi để tóc dài, thái độ của em ấy đối với tôi càng mềm mỏng hơn lúc trước nhiều lắm, mà loại chuyện này thậm chí ngay cả chính bản thân em còn chưa phát hiện ra.

Nếu chỉ cần để tóc dài là có thể khiến cho gương mặt trở nên xinh đẹp hơn, dù thoạt trông có giống như là một cô gái nhỏ, nhưng nhận được nhiều sự thiên vị từ em, thế thì tôi cũng đành xin phép vui vẻ chịu đựng vậy.

Đến lúc cầm quần áo chuẩn bị mặc vào, đột nhiên tôi nhớ đến một chuyện, vì thế để trần thân trên bước ra ngoài.

Kha Ninh đã tỉnh, nhưng lười nhúc nhích, người em mềm nhũn như bông nằm ở trên giường, ngây ngốc nhìn chằm chằm nóc nhà, ánh mắt mờ mịt.

Tôi dùng khăn lông lau bọt nước trên người ở ngay trước mắt em, khóe mắt tôi liếc thấy tầm mắt em đang đặt trên cơ thể mình, em đang nhìn chằm chằm vào eo tôi mà không có một chút e dè nào cả.

Thời điểm tôi bắt đầu mặc quần áo, em không che giấu nỗi thất vọng ở trong mắt mình, thậm chí còn nuốt nuốt nước miếng.

Tôi giả vờ như không thấy, tiếp tục mặc đồ, quả nhiên giây tiếp theo đã bị em cắt ngang.

"Tạm thời đừng mặc, lại đây ngủ cùng em một lát."

Em nằm ở trên giường vươn tay về phía tôi, giọng điệu lười biếng.

Gương mặt đó tựa như đã được điêu khắc một cách tỉ mỉ, làn da lõa lồ trắng tinh như ngọc, mang theo sự uể oải của người mới vừa tỉnh ngủ, giống như một gốc hải đường được tưới đẫm nước xuân sau cơn mưa, rõ ràng là một người đẹp mảnh mai.

Quá đỗi vô hại, lại khiến lòng người rung động.

Tôi chỉ đành giả vờ như không biết em đang nghĩ cái gì, ngồi ở mép giường dỗ em tỉnh hẳn.

Tay em làm như vô tình mà cọ cọ trên cơ bụng của tôi, sờ tới sờ lui, sờ qua sờ lại.

"Đã muốn rời giường chưa?" Tôi làm như không biết, để mặc cho em thoải mái sờ.

[BL/XONG] Giao Dịch Tiền Sắc - Ngã Ái Cật Băng BổngWhere stories live. Discover now