chương 16

2.4K 197 48
                                    

.

Mặt trời dạo bước xuống khoảng không lặng yên của khe núi, khẽ vén lớp chăn xanh để cuộn mình vào ngủ vùi. Thành phố phương Bắc sau một ngày mỏi mệt, trở về với những giây phút nghỉ ngơi, thư giãn.

Khác với vẻ thanh bình yên tĩnh bên ngoài, trường quay của đoàn làm phim chỉ mới bắt đầu sáng đèn. Các nhân viên tất bật chuẩn bị cho cảnh quay đầu tiên, sắp xếp thiết bị và đặt các góc máy hợp lý. Không gian hối hả với những tiếng ồn từ những cuộc trò chuyện, tiếng bước chân đi lại và âm thanh va chạm không ngừng vang vọng. Mọi thứ dường như trái ngược hoàn toàn với tâm trạng của nàng diễn viên trẻ tuổi.

Orm Kornnaphat ngồi lặng yên trước gương trang điểm. Những ánh đèn mờ nhạt trước mắt dường như chẳng đủ để làm sáng nên bao nỗi niềm đang chất chứa sâu trong. Tiếng nói cười ồn ã trong căn phòng rộng lớn chỉ làm cho cảm xúc của nàng trở nên hỗn loạn, khó lý giải hơn.

Có quá nhiều điều đã diễn ra, quá nhiều cảm xúc kì lạ bên trong tâm hồn non trẻ dại khờ. Nàng thậm chí không biết nên suy nghĩ từ đâu, nên bắt đầu ứng biến thế nào.

Tất cả mọi chuyện diễn ra khi dự án này được bắt đầu. Gặp gỡ Lingling Kwong, thầm cảm mến cô, đau khổ vì cô, và thậm chí bây giờ đã mập mờ không rõ ràng với cô.

Ký ức của cơn say vừa qua chợt trở lại trong tâm trí, giống như một thước phim được lặp lại bởi nỗi hoài nghi rối bời. Làm sao nàng có thể quên, nàng đã thực sự tỏ bày với cô, bằng một cách đường đột như vậy?

Orm Kornnaphat say, say đến không thể phân định mộng mị và hiện thực. Nhưng nàng vẫn nhớ rất rõ, từng xúc cảm dù nhỏ nhất giữa Lingling và nàng. Giữa những cuồng si vội vàng ấy, cô không từ chối nàng, cô cũng đã hôn nàng và thực sự kéo nàng gần hơn vào lòng mình.

Nhưng tất cả ngọt ngào ấy kết thúc khi nàng nói yêu cô.

Mùi mực và phấn trang điểm lan tràn quanh không gian, hòa lẫn với vẻ hối hả tất bật của mọi người. Những đường nét hài hòa trên khuôn mặt được tinh chỉnh khéo léo. Orm Kornnaphat chỉ lặng lẽ ngắm nhìn chính mình, vẻ đẹp nay đã thẫm đẫm nỗi sầu muộn khó tả.

Nàng tự cảm thấy mình ngốc, ngốc vì đã tự mình suy diễn để hiểu lầm mối quan hệ giữa Natthanit và Lingling. Ngốc vì tự để chính mình rơi vào tình cảnh rối bời như vậy.

Nàng diễn viên trẻ hoài nghi và dường như lạc lõng. Nàng không biết chuyện gì đã xảy ra. Liệu Lingling Kwong có thật sự đã rung động? Hay tất cả cũng bởi cảm xúc nhất thời mà thôi?

Và nàng cũng muốn biết, mối quan hệ giữa Natthanit và Lingling thật sự đã đi đến đâu.

Chẳng có điều gì là chắc chắn, điều ấy khiến nữ diễn viên chìm sâu trong cơn muộn phiền khôn tả.

Lớp phấn hồng cuối cùng được dặm lên cũng là khi tiếng loa thông báo của đạo diễn từ từ phát lên, yêu cầu chuẩn bị cho cảnh quay sắp bắt đầu.

Ngón tay mảnh khảnh khẽ vén những lọn tóc mai về phía sau. Orm Kornnaphat đi theo quản lý trở ra bên ngoài - nơi các nhân viên đang ổn định góc máy. Chiang Mai vào buổi đêm với những ánh đèn tỏa mờ lấp lánh, những dãy nhà xây cao bằng đá đan xen nhau. Con đường lát gạch trải dài, cùng với những bóng cây xanh và bảng hiệu cũ kĩ dường như đã tạo nên một góc phố Roma giữa lòng Thái Lan.

[LingOrm] Ngày Không Còn EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ