Chap 20

3.3K 221 11
                                    

"Tại sao chứ. Rõ ràng khuôn mặt này là của Nguyên. Cho dù màu tóc, màu mắt có khác thì mình vẫn nhận ra đó chính là Nguyên. Tại sao lại là người khác. Mình không thể tin được. Không thể nào............ Nguyên.... " - Khải vẫn đứng đấy, vẻ mặt u buồn trên khắp mặt anh
.

.

.
Chiếc xe đen bóng kia vội chạy đi. Trên xe có một người đang chảy nước mắt buồn bã, đầu cứ quay lại, ánh mắt nhìn Khải mà đầy đau buồn "Khải....."
.

.

.

*Trên Lamborghini của Ryan*

- Hey, tên đó là ai vậy nhỉ?? - Tyler thắc mắc

- Làm sao tôi biết được. Sao anh ta lại nhắc đến Vương Nguyên.... thật khó hiểu - Ryan cũng suy tư không kém

- Không lẽ hắn ta cũng nhầm cậu với Roy. - Tyler đưa tay xoa cằm đầy vẻ suy nghĩ

- Anb thôi ngay cái hành động đó đi. Có râu đâu mà cứ bày đặt vuốt nhỉ???? - Ryan vẫn không bỏ lỡ thời cơ, đá xoáy Tyler. =))

- Ơ thì tôi..... Hehe chỉ là suy nghĩ thôi mà. - Tyler lè lưỡi, cười tươi

- Hì ..... - Ryan phì cười.

Hơn 2 năm hai người quen nhau. Hai người họ gần như đi đâu cũng có nhau. Cả hai tập đoàn MIRACLE và TF ngày càng liên kết chặt chẽ và đã có vị trí hàng đầu thế giới trong nhiều lĩnh vực trên thị trường.

Tyler nhìn qua Ryan lái xe mỉm cười. Ngày mai, ngày rất đặc biệt- ngày 08/11- là sinh nhật Ryan. Anh đã suy nghĩ rất kĩ rồi. Ngày mai, anh sẽ tỏ tình với Ryan. Hơn 2 năm qua, hai người gần gũi nhau, cùng nhau vượt qua mọi chuyện khó khăn, ngày càng hiểu nhau hơn. Buồn có, vui cũng có, nhưng hai người luôn tìm cách xóa bỏ mọi hiểu nhầm để rồi thân nhau hơn nữa. Anh đã xác định rõ trái tim mìn đã giành cho người ấy - Ryan. Không biết Ryan sẽ như thế nào nhưng anh đã quyết định. Ngày mai, nhất định........
.

.

.

.

Ở biệt thự Wang Kan

*Trong phòng Vương Kiệt*

"Đã hơn 2 năm rồi, cũng là khoảng thời gian lâu lắm rồi...... Sự thật này, nên được phơi bày ra thôi. Chậc..... thật đau đầu..... Đúng rồi, ngày mai. Sẽ là một cơ hội tốt, một thời điểm đúng đắn để tiết lộ ra điều này" - Ông Vương Kiệt ngồi suy ngẫm

- Mình à, có chuyện gì mà nhìn mình suy tư vậy? - Bà Vương nhẹ nhàng bê một tách trà đến bên cạnh ông, dịu dàng hỏi. Hơn 1 năm trước, bà đã qua Mỹ sống, ở cạnh chồng mình và chấp nhận đứa con nuôi là Ryan. Ở Ryan, bà thấy có nét gì đó rất thân thuộc. Kiểu như Ryan là Roy nhưng cũng có rất nhiều điểm khác. Nói chung, có đứa con nuôi như Ryan bà cũng đã mãn nguyện....

- Em à, anh có chuyện này cần nói với em. Điều này anh đã giấu em lâu rồi. - ông Kiệt nghiêm túc

- Được rồi anh. Có gì anh từ từ nói cũng được mà. - Bà Vương nhẹ nhàng ngồi xuống
.

.

.

Không gian yên lặng một lúc lâu
.

[Shortfic] [Khải Nguyên] [Tỉ Hoành] Này nhóc tôi thích cậu rồi đấyWhere stories live. Discover now