Chap 2

7.7K 388 4
                                    


Chap 2

01.00pm

RENGGGGG....RENG...

Giờ học buổi chiều bắt đầu. Vương Nguyên chạy vội vào trong lớp. Trán cậu lấm tấm mồ hôi. Vừa đi xuống chỗ ngồi, cậu vừa lẩm bẩm "cái tên đáng ghét, tại hắn ta mà mình như thế này! Thật bực mình a~". Mệt mỏi, cậu nằm úp mặt xuống bàn......

Vèo...cộp...một viên phấn ném trúng ngay đầu cầu, một cách chính xác. Khẽ xoa đầu, vò mái tóc bồng bềnh kia, Nguyên ngẩng lên....

-Em kia, tại sao em lại ngủ trong lớp, em coi nội quy trường học là......- Cô giáo đang cất tiếng nói oanh vàng kia bỗng dừng lại bởi vì trước mặt bà giờ đây là một thiên thần chính hiệu. Bà cô khẽ nuốt nước miếng, lại nhìn Nguyên bằng ánh mắt thèm thuồng.

- Dạ thưa cô, cô nói gì ạ? - Nguyên cất tiếng, mỉm cười nhẹ khiến bao người trong lớp chảy máu mũi ( mê trai wá ≧◇≦).

- À... không....không có gì đâu. Em cứ tiếp tục ngủ...à nhầm... em ngồi xuống đi. Cả lớp tiếp tục học, cô ra ngoài có chút việc. - Cô giáo lắp bắp nói, rồi vội vã ra ngoài, tay cầm theo cái túi xách (cái này là bà cô ra tút tát lại vẻ bề ngoài đấy a~).

Nguyên khẽ cười thầm. Không ngờ cậu cũng cơ sức quyến rũ cao như vậy. Nhưng cậu vẫn không đẹp bằng cái người cậu gặp trong khu vườn nọ. "Tại sao mình lại nghĩ đến anh ta nhỉ? Nguyên ơi mày bị sao vậy?". Cậu nhóc nghĩ thầm, nhăn mặt.

.

.

Ọc....ọc...

.

. "Hic đói quá đi, tại cái tên chết tiệt đó mà mình chưa được ăn trưa. Ôi đói quá!" Khẽ rủa thầm người thanh niên nọ, Nguyên lại ôm lấy cái bụng đang réo lên vì đói kia, nằm gục xuống.

Buổi học lại kết thúc nhàm chán. Cuối giờ cậu kéo vội tay một bạn nữ ở lại hỏi han khiến bạn này như muốn ngất đi vì hạnh phúc.

- À bạn ơi cho mình hỏi cái này nha!- Nguyên lên tiếng, mỉm cười nhẹ.

- Bạn .... cứ hỏi đi, mình sẵn sàng trả lời. - Bạn gái ấy lắp bắp, nói không thành tiếng.

- Trong trường mình có khu vườn nào không bạn, cái mà không có trong bản đồ ấy

- À, trong trường chỉ coa vườn hồng thôi. Mà vườn Hồng ấy có trong bản đồ mà. Ơ....không lẽ....- bạn gái ngập ngừng.

- Sao hả bạn?- Nguyên sốt ruột hỏi.

- Có một khu vườn riêng của một người. Khu vườn ấy rất đẹp, để tìm ra được nơi đó thì rất khó. Thật sự là chưa ai tới được đó, và chỉ nghe đồn mà thôi. Nó là nơi nghỉ ngơi của anh Vương Tuấn Khải- Hội trưởng hội học sinh trường ta. Anh ấy đẹp trai này, học giỏi này, mới 18 tuổi đã tốt nghiệp đại học, và giờ không hiểu sao anh ấy lại quay về trường, học lại lớp cũ. Mà tại sao bạn lại hỏi vậy? - cô bạn thao thao bất tuyệt, ánh mắt long lanh khi nhắc đến trai đẹp.

- À không có gì đâu, cảm ơn bạn nha- Nguyên vội vàng nói rồi chạy đi, để cô bạn không kịp nói gì.

Lang thang tìm hiểu trường, Nguyên cảm thấy mệt. Chỉ là trường học thôi mà sao to thế, làm cậy đi muốn gãy cả đôi chân. Lúc trưa cậu đã đi tìm hiểu được 1 phần trường, và bây giờ cậu vẫn tiếp tục tham quan. Không ngờ trường này thật lớn. Vừa đi cậu vừa nghĩ ngợi "không lẽ cái người mình gặp là Tuấn Khải gì đó ư? Nếu hắn ta là Hội trưởng hội học sinh thật thì phải giúp đỡ học sinh mới chứ. Sao lại lạnh lùng thế được." . Nguyên khẽ lắc đầu, sao cậu lại nghĩ về anh ta nữa, cậu lại thở dài. Nhìn lại vào bản đồ, cậu đã kiếm được kí túc xá. Vào thang máy, cậu nhấn nút- Tầng 6. "Trường này giàu thế không biết. Đến Kí túc xá mà cũng sang trọng như thế này. - Nguyên thầm nghĩ". Cậu bước đi.... đến phòng 608. Cậu tra chìa khóa vào. "Hình như bên trong có người".

[Shortfic] [Khải Nguyên] [Tỉ Hoành] Này nhóc tôi thích cậu rồi đấyDonde viven las historias. Descúbrelo ahora