95

1.3K 102 2
                                    

  [Story]

Trong những tháng năm nhàm chán của cuộc đời mình, ta gặp được y...

Năm đó, lần đầu gặp mặt, y còn là một đứa trẻ, ta đang nằm ngủ trên một chạc cây thì nghe thấy tiếng gọi. Khi cúi xuống thì chỉ thấy một nhãi ranh đang mở to mắt nhìn mình, cười đến ranh mãnh, nhãi ranh này hỏi.

"Huynh nằm trên đó có thoải mái không? Ta leo lên nằm cùng huynh nhé!"

Lúc đó, chẳng hiểu sao ta cũng cười, khẽ nói.

"Được, lên đây đi!"

Y nhanh thoăn thoắt trèo lên, ta đón lấy, ôm y vào lòng mình.

Cuộc đời ta vốn rất nhàm chán, luyện thành ma công, khắp thiên hạ không có đối thủ, cũng không ai dám cùng ta làm đối thủ. Năm đó, có lẽ ta chỉ muốn tìm kiếm một chút thú vị, hoặc giết thời gian, ta nhận nhãi ranh này làm đồ đệ, còn tặng y một miếng bạch ngọc. Chẳng qua chỉ là một miếng ngọc rách thôi, vậy mà y cảm động đến không nói lên lời.

Y lười biếng, y ngốc nghếch, y khờ khạo, y ăn cơm luôn bị dính hai bên mép, y học cái gì cũng mau quên, y chịu đi theo ta... Y không cha không mẹ, ta tìm được y, vậy y là của ta phải không?

Ta nghĩ cứ thế này cũng không tồi, cùng nhau luyện võ, cùng nhau du ngoạn giang hồ. Thế nhưng khi y lớn lên, càng ngày càng cường đại, tình cảm trong lòng ta thay đổi, ta biết ngoài tình cảm sư đồ còn có một đoạn tình cảm khác nữa. Vốn dĩ đã không còn đơn thuần.

Y nhìn ta cười khổ.

"Sư phụ, người biết ta không hề yêu người chứ? Ta đối với người chỉ có tình cảm sư đồ mà thôi..."

Ta muốn đưa tay ra giữ y, lại để y vuột mất.

"Võ công này ta trả lại người, ơn thu nhận này ta trả lại người. Xin lỗi..."

Kinh mạch bị phá nát, y ôm ngực của mình ngã gục xuống, phun ra máu. Y thà tự tay phế võ công của mình cũng không muốn đi theo ta nữa sao.

Ta ngửa mặt lên trời cười lớn, không dừng được.

Đêm đó, y rời đi, trên giang hồ vĩnh viễn biến mất một tuyệt đại cao thủ, vô tung vô tích.

Đêm đó, hắn phát điên, qua một đêm một nửa mái tóc chuyển bạc, tẩu hỏa nhập ma, trên giang hồ liền có một ma đầu...


*Truyện hơi khác trong nguyên bản Truyền kì Bát nháo hội, thỉnh không thắc mắc :D

Đoản Văn Đam Mỹ Của KatNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ