🎵🎵Đoản🎵🎵

3.1K 153 3
                                    

#mẹ_kế_Hi_Hi

Lại một ngày mưa, mưa tháng bảy, nó rả rích chạy qua từng ô cửa sổ, lất phất vài hạt vào mái hiên màu nâu sẫm.

Tôi đưa mắt nhìn xa xăm, mưa theo mái hiên tạo nên bong bóng nước đẹp đẽ, đẹp thì đẹp thật nhưng dễ vỡ. Tôi lờ đi em, nói đúng hơn là lờ đi hiện thực em đang nói lời chia tay tôi. Người con gái tôi yêu bằng cả sinh mạng, em nhẫn tâm bóp chết tình cảm của tôi bằng lời chia tay đơn giản:

"Anh, mình chia tay nhé! Ở bên anh, em mệt mỏi lắm...."

Nếu như em giống những người con gái khác, thẳng thừng nói chia tay, tôi nhất định sẽ không chấp nhận. Nhưng em, không phải họ. Em nhẹ nhàng hỏi tôi, chỉ như thế thôi, cũng đủ dày vò tôi đến chết.

Cuối cùng, tôi gật đầu, không níu giữ, không chỉ trích gì em cả. Nhưng chỉ có tôi biết, cổ họng nghẹn đến không thở nổi, trái tim đau đớn gào thét. Tựa hồ chỉ cần tôi buông lơi một tí, cũng sẽ ngã quỵ.

Tình yêu kéo dài sáu năm, giờ khắc này lại không thể tiếp tục, ở bên tôi, em mệt mỏi đến vậy sao? Gió khiến những hàng cây bên kia đường nghiêng ngả, thổi vào lòng tôi lạnh đến lạ.

Em và tôi cùng quay đầu, em sẽ bước tiếp trên con đường mà em đã chọn, một con đường trải dài nắng ấm, nhưng, không có tôi.

Em buông tay tôi rồi!

Mưa vẫn không ngơi trút xuống, mỗi lúc càng nặng hạt. Có dòng nước lăn trên môi tôi mặn đắng. Mưa hôm nay, lạ thật.

Tôi quay đầu, bóng dáng em nhỏ bé chạy giữa màn mưa, chạy khỏi cuộc đời tôi. Nếu như là mười phút trước tôi sẽ chạy đến ôm lấy em, che cho em một đời bình yên. Còn bây giờ tôi biết lấy tư cách gì đây?

Tiếng 'em' muốn bật ra, lại phát hiện không cách nào có thể nói được.

Chúng tôi chia tay thật rồi!
....
Ngày tôi lên máy bay, Việt Nam mưa như đổ nước, tê tái đến lạ.
Tôi quen em vào một ngày mưa.
Chia tay em vẫn vào một ngày mưa.
Bước ra khỏi thế giới của em, cũng là một ngày mưa.
....

"Thế người yêu chị đâu?" Tôi nửa đùa nửa thật hỏi.
Tôi gặp chị trong một lần đi thiện nguyện ở bệnh viện phía Nam nước Mỹ. Chị - một bệnh nhân người Việt mắc căn bệnh ung thư phổi, ngày ngày cô đơn chống chịu với cơn đau.

Đôi mắt chị đăm chiêu, đượm nét buồn, nhẹ cất giọng: "Bọn chị chia tay rồi."

"Là anh ta chia tay trước sao? "

Tôi tin vào suy đoán của mình, vì đôi mắt chị cho tôi biết, chị còn yêu rất nhiều. Vậy mà câu trả lời của chị làm tôi sốc.

"Là chị chia tay trước."

"Tại sao chứ? Chị còn rất yêu, không phải sao?"

Chị phì cười xoa đầu tôi: "Đồ ngốc.....Yêu là có lúc phải buông tay em ạ.....Không phải là vì hết yêu, mà là để người đó đi tìm một hạnh phúc khác...."

Tôi chỉ còn nghe thấy tiếng chị lãng vãng bên tai, đầu óc trống rỗng.

Yêu là có lúc phải buông tay, không phải là vì hết yêu, mà là để,người đó đi tìm một hạnh phúc khác.
Không phải là vì hết yêu....

Đoản NgượcWhere stories live. Discover now