10.

257 8 0
                                    

ĐẦU GỖ, EM NGHĨ EM YÊU ANH RỒI10

 TrướcTiếp 

Thời khắc mấu chốt bị đánh gãy, Giang Lăng Lục thiếu chút nữa liền văng lời thô tục, còn kém một chút…… Còn kém một chút, nàng cũng sắp đem đầu gỗ nắm trong tay!

Kết quả…… Đồ Kiều Kiều! Nàng là nữ nhân rất đáng ghét!

Cánh của bị đá văng trong nháy mắt, Thạch Hạo Nhiên lập tức nắm lấy chăn bồn phủ lên người mình và Giang Lăng Lục, cánh tay vững vàng giữ chặt, đem nàng ôm vào lòng.

Hắn bình tĩnh mặt, không hờn giận nhìn về phía em gái.“Kiều Kiều, quy tắc của em như vậy sao?” Ngay cả gõ cửa cũng không, tự đá văng cửa xông vào giống như tên lưu manh vậy?

Nhìn đến anh trai trở mặt, Đồ Kiều Kiều cố kìm nén tức giận xuống dưới, nàng lùi lại, mỉm cười lấy lòng. “Anh, không phải, em chỉ là tức giận……” Nói còn chưa dứt lời, liền nhìn đến trên mặt Giang Lăng Lục tươi cười, nàng lập tức trừng đi qua.

“Giang Lăng Lục, mau rời khỏi anh của tôi đi!”

“Kiều Kiều!” Thạch Hạo Nhiên không hờn giận nhíu mày.

“Mặc kệ!” Đồ Kiều Kiều hai tay chống nạnh,“Tôi cho các cô ba phút đem quần áo mặc vào.” Nói xong, nàng dùng sức đóng cửa lại.

“Nha đầu kia, đều đã có chồng rồi mà tính cách vẫn như vậy!” Thạch Hạo Nhiên lắc đầu.

Giang Lăng Lục mới không để ý tới nàng, Kiều Kiều vừa đi ra, nàng lập tức truy vấn.“Này, cô vừa rồi nói còn chưa hết.”

“Tôi……”

“Này! Còn hai phút nữa!” Ván cửa bị dùng sức đá mạnh hai cái.

Đồ — Kiều — Kiều!

Giang Lăng Lục nghiến răng nghiến lợi, Thạch Hạo Nhiên đẩy nàng ra, nhặt lên quần áo của nàng quăng tới.“Đem quần áo mặc vào đi! Thời gian vừa hết, Kiều Kiều sẽ lập tức vọt vào.”

“Nhưng mà……” Nàng còn không có nghe được điểm trọng yếu trong lời nói.

“ một phút cuối cùng!” Ngoài cửa truyền đến cảnh cáo cuối cùng.
Giang Lăng Lục cũng phát hỏa, nhặt quần áo rất nhanh mặc vào, hai người quần áo vừa mới mặc, cửa phòng lập tức bị đá văng ra. 
“Đồ Kiều Kiều, cô loạn cái gì?” Giang Lăng Lục quay đầu khó chịu kêu lên.

Tuy rằng đang mang thai, nhưng Đồ Kiều Kiều một chút cũng không giống phụ nữ có thai, nàng bước nhanh tới trước mặt anh mình, ôm lấy cánh tay Thạc Hạo Nhiên.“ Anh đừng đùa em.”

Thấy em gái chạy nhanh như vậy, Thạch Hạo Nhiên trái tim như sắp rớt ra, vội vàng đỡ lấy Kiều Kiều, khuôn mặt mang theo trách cứ.“Kiều Kiều, em là phụ nữ có thai sao lại chạy nhanh như vậy?”

“Hỏng hết cả cánh cửa của khách sạn rồi!” Giang Lăng Lục hừ lạnh. Thạch Hạo Nhiên cũng trừng mắt nhìn,“Kiều Kiều……”

Đồ Kiều Kiều vội vàng ngăn anh trai lại, cau mày nhìn.“Anh, sao anh không nói với em anh cùng Giang Lăng Lục làm lành rồi?”

ĐẦU GỖ, EM NGHĨ EM YÊU ANH MẤT RỒIDonde viven las historias. Descúbrelo ahora