Cuộc sống luôn không bao giờ tha thứ cho bất cứ ai cả. Dù sống có tốt thế nào thì vẫn gặp những chuyện điềm gở, xui xẻo hoặc là những sự đau khổ tột cùng.
Khiêu Khiêu đang đứng nhìn xung quanh phòng của Lục Linh thì bỗng có 1 con chim màu hồng bay đến, cậu lấy bức thư được gắn ở chân con chim ấy và đọc: Là thư của Sa Lệ, Hồng Miêu đã được chữa trị và huynh ấy bị mất trí nhớ.
Đạt Đạt: Cái gì?! Mất trí sao??
Lục Linh cũng bất ngờ nhưng chỉ một ít, cô bắt đầu mở tủ bàn mình ra và lục lọi tìm kiếm. Hành động đó đã khiến 2 người kia chú ý và Đạt Đạt hỏi: Nè ngươi đang làm gì vậy hả?
Lục Linh vừa lục lọi vừa nói: Nếu tôi không lầm thì... Chắc chắn nó vẫn còn ở trong đây!
Khiêu Khiêu: Cái gì cơ?
Lục Linh cười lên vì đã tìm thấy thứ mà cô muốn tìm, đó là tấm vé miễn phí 10 món ăn!
Đạt Đạt và Khiêu Khiêu bất ngờ: Chẳng phải là tấm vé đó đã phát nổ rồi sao?
Lục Linh đưa cho 2 người họ và nói: Các vị thiếu hiệp xin hãy tin tôi, đây mới chính là tờ thật sự.
Khiêu Khiêu cầm lấy tờ vé ấy và nhìn qua nhìn lại rồi thử sử dụng chân khí để kiểm chứng rồi thốt lên: Quả nhiên tấm vé này không có vấn đề gì cả!
Đạt Đạt: Không lẽ tấm vé đã phát nổ là giả sao??
Lục Linh gật đầu: Đúng là vậy, và chuyện này có liên quan tới bộ tộc mèo. Và tôi biết nơi có thể làm cho Hồng Miêu thiếu hiệp lấy lại trí nhớ.
Khiêu Khiêu: Vậy thì bọn ta có thể tạm tin ngươi lần này vậy, đi theo bọn ta về cung Ngọc Thiềm!
Đạt Đạt thì thầm với Khiêu Khiêu: Đệ tin cô ta thật sao??
Khiêu Khiêu nói thầm lại: Cô ta nói biết được cách lấy lại trí nhớ cho Hồng Miêu nên bây giờ tin cô ta là cách tốt nhất.
Đạt Đạt trầm ngâm 1 lúc rồi nói lại: Thôi thì ta cũng đặt cược vào tin cô ta lần này vậy.
Lục Linh trước khi đi cô đã cầm theo một chiếc dù màu xanh lam nhạt, đó có lẽ là vũ khí phòng thân của cô.
Và sau khi Khiêu Khiêu và Đạt Đạt quyết định tin Lục Linh và dẫn cô ta về cung Ngọc Thiềm.
Bên phía Lam Thố, Sa Lệ, Đậu Đậu, Đại Bôn và Tiểu Ly. Họ vẫn đang cắn răng chịu đựng sự đau khổ một nỗi đau của người đứng đầu Thất Kiếm mang tên : Hồng Miêu.
Đậu Đậu cũng khóc oà lên và liên tục lấy hai tay của mình đập vào chính cái đầu của mình và la hét: Lỗi tại ta lỗi tại taaa!! Là do ta mà Hồng Miêu mới bị như thế! Tại sao ta lại làm thế với huynh ấy để giờ huynh ấy nhận một cái kết cục như thế này hả!!? Tại saoooo??
Đại Bôn giữ tay Đậu Đậu không để cậu tự đập đầu mình nữa, Đại Bôn hỏi: Đã xảy ra chuyện gì hả Đậu Đậu?!
Đậu Đậu vẫn vừa khóc vừa run lẩy bẩy nói: Ta đã sai bảo huynh ấy... Vì bí mật của huynh ấy bị bại lộ bởi ta... Ta đã bắt huynh ấy phải tham gia cuộc chơi ấy chỉ vì cái tấm vé được ăn miễn phí 10 món ăn... Rồi giờ chính ta làm cho huynh ấy đã mém mất mạng, xong lại mất trí! Là do ta! Ta thật đáng chết!!
YOU ARE READING
(Editing) Ngọc Đại Pháp Truyền Kỳ
Adventure*Đang trong quá trình edit lại nên nhiều đoạn cốt truyện bị lệch* Vì cái kết phần 4 khá chán nên mình tự nghĩ ra và viết những diễn biến sau cái kết đó... Tóm tắt: Hồng Miêu thiếu hiệp không may gặp nạn, trí nhớ không cánh mà bay. Nghe đâu Ngọc Đạ...