Chương 23: Đỏ Mặt (1)

3.2K 89 5
                                    

Nhà ông ngoại không tính là nhà có tiền trên thị trấn, chỉ có một căn nhà cũ gồm hai sân chính phụ, là nhà kiểu Thái Thuận chính tông, ngói xanh, tường thấp, đấu củng*, cột gỗ, phòng ốc gần nước, ẩn vào sườn núi.

(*) đấu củng: một loại kết cấu đặc biệt của kiến trúc Trung Hoa, gồm những thanh ngang từ cột trụ chìa ra gọi là củng và những trụ kê hình vuông chèn giữa các củng gọi là đấu

Tiến vào cửa sân có thể trông thấy một bảng hiệu trên cửa, viết bốn chữ vàng "Thêu trăng cắt sao" từ trái sang phải. Ông ngoại của Nghiêm Hi Quang là thợ may nổi danh của thị trấn, bảng hiệu là do một người bạn già làm tặng ông năm 1995.

Bà ngoại là một người phụ nữ chất phác mập lùn, thường ở nhà làm ít món ăn cung cấp cho du khách tới nhà ăn. Bên hướng dẫn du lịch và bà ngoại có liên hệ, mỗi lần có du khách tới ở trong phòng cổ quanh đây, hướng dẫn viên đều sẽ đề cử họ đến nếm thử tay nghề của bà ngoại, ăn ngon mà không đắt, một đĩa cá lư* hấp chỉ có 20 khối.

(*) cá lư: Loài cá thân dẹp, miệng to vảy nhỏ, lưng hơi xanh, bụng trắng, tính hung dữ, ăn tôm cá để sống, ở gần biển, mùa hè từ biển bơi ngược vào sông, mùa đông bơi ngược từ sông ra biển, thịt ăn được. Còn gọi là "ngân lư" hay "ngọc hoa lư". Giống ở Tùng Giang gọi là "tứ tai lư" rất ngon.

Giờ vẫn còn nhớ cái mới lạ, sôi nổi, ngượng ngùng, vinh dự của ngày ấy, rất nhiều cái lần đầu tiên, mà bất kể là qua bao nhiêu năm nữa cũng sẽ vẫn không quên đi một phần nào.

Láng giềng gần xa đều đã đến, nam nữ già trẻ ngồi quanh sân uống rượu tưng bừng.

Người nhà nông ăn cơm trong sân không thể thiếu chó và trẻ con, Thẩm Mộc Tinh vừa xin bà ngoại chỉ xem phải hấp cá lư bao lâu, vừa bận bịu trêu trẻ con, cho chó ăn.

Nghiêm Hi Quang ăn đồ của bà ngoại đến nghiện rồi, uống mấy ly rượu đế vào, gò má trắng nõn hơi đỏ lên.

Tay trái anh cụng chén với bậc cha chú và hệ đồng lứa, tay phải lại luôn nắm chặt tay cô đặt lên đùi mình.

Ăn nói tốt nhất trong thế hệ đồng lứa là anh họ hai nhà dì của Nghiêm Hi Quang, có lẽ quan hệ không tệ lắm, uống đến mặt đỏ tới mang tai rồi mà vẫn chưa thỏa chí, luôn miệng bảo Nghiêm Hi Quang rót rượu.

"Thằng ba, bao giờ mới định lấy vợ lập nghiệp hử?" Anh hai say rượu, cười nhìn Thẩm Mộc Tinh.

Thẩm Mộc Tinh nghe thấy, nhưng làm bộ chưa nghe được, nghiêng người cho cún con ăn xương, tai lại lặng lẽ đỏ lên.

Giọng nam phía sau cô cũng hơi say, cười nói với anh hai: "Cô ấy còn chưa thi lên đại học mà."

Trong đó có một thân thích nhìn Thẩm Mộc Tinh khen: "Sinh viên à?"

Anh hai nói: "Thằng ba từ nhỏ đã được nhiều cô bé thích, lấy một bà xã là sinh viên thì có gì mà ngạc nhiên!"

Lúc này Thẩm Mộc Tinh mới ngồi thẳng người lên, hào phóng nói với mọi người: "Em phải thi xong kỳ thi tốt nghiệp trung học này đã, rồi mới vào đại học."

Anh hai vội nói: "Không vội không vội, thằng ba hẵng còn trẻ chờ em tốt nghiệp rồi kết hôn là vừa."

Bà ngoại nói: "Còn trẻ gì nữa? Hồi bà lớn bằng nó đã sinh mẹ của nó rồi!"

[EDIT/FULL]SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY - THỊNH THẾ ÁIWhere stories live. Discover now