Phần 70: Anh muốn kết hôn

673 17 6
                                    

Những chap trước mình đăng ở phần 69 nha các bạn.

------------------Chương 601: Thà cưới đàn ông chứ không cuới cô----------------

         Hạ Nhược Tâm nhàn nhạt nhướng mi mắt, mà còn trộn lẫn tia mất mát, "Anh ấy có thích tôi hay không, không liên qua đến cô, nhưng tôi biết anh ấy không thích nhất loại phụ nữ xấu xa như cô, cô Bạch, cô làmột người lớn, Tiểu Vũ Điểm chỉ là một đứa trẻ, cô thực sự nghĩ rằng cô bắt nạt một đứa trẻ làm cho cô hả giậb, hay là, cô nghĩ rằng bạn làm như vậy, thực sự phù hợp với thân phận của cô? " 
  Bắt nạt một đứa trẻ, cô thực sự rất mất mặt. 
  Bạch Lạc Âm bị chỉ trích khiến sắc mặt cô lúc xanh lúc trắng, nhưng vẫn không thừa nhận: "Ai bảo cô gây sự trước, tại sao cô lại cướp Cao Dật của tôi, là cô tự làm tự chịu." 
  Hạ Nhược Tâm cẩn thận kéo bàn tay nhỏ của con gái, đi ngang qua cô ta, nhưng giọng cô yếu ớt, giống như cái tát trên mặt Bạch Lạc Âm. "Nếu anh ấy yêu cô, thì không ai có thể cướp đi được. Nếu anh ấy không yêu cô, vẫn sẽ có những phụ nữ khác xung quanh anh ấy, không phải Hạ Nhược Tâm, mà còn là những người khác, nhưng người đó tuyệt đối không thể là cô. ” 
  Hạ Nhược Tâm chạm vào mái tóc mềm mại của con gái không bị ướt. Tốt, cô ta không làm đau Tiểu Vũ Điểm của cô, nhưng cô ta vẫn làm con bé khóc. Cô đã nói rằng cô sẽ không để con gái mình trở thành Hạ Nhược Tâm thứ hai, vì vậy cô phải bảo vệ con gái cô thật tố. 
  “Tiểu Vũ Điểm, sao này đừng chạy lung tung nữa, được chứ?” Cô nhẹ nhàng xoa xoa bàn tay nhỏ của con gái. 
  Tiểu Vũ Điểm, thút thít, tội nghiệp nói: "Mẹ ơi, Tiểu Vũ Điểm đã biết, bên ngoài có rất nhiều người xấu," giọng nói đứa trẻ rất đáng yêu, nhưng vào tai Bạch Lạc Âm lại làm khuôn mặt cô ta tồi tệ hơn. 
  Cô đã đứng ngơ ngác ở chỗ đó cho đến khi mẹ con Hạ Nhược Tâm biến mất trước mắt có, cơn gió lạnh lẽo thổi qua, nhưng cũng tát vào mặt cô, lúc này, thực sự quá lạnh. 
  "Đây chỉ mới là bắt đầu, Hạ Nhược Tâm, tôi chắc chắn sẽ đá cô ra khỏi Bạch gia, Cao Dật là của tôi, anh ấy sẽ là của tôi, mãi mãi." 
  Cô đột nhiên nhìn lên, âm thanh trở nên lộn xộn, cảm thấy có một cái bóng rơi xuống trước mặt cô.
  "Dật ..." Môi cô rung rẩy kên một tiếng, mắt hoa đi. Trước mắt cô, khuôn mặt của Cao Dật không còn mỉm cười đã phản chiếu trong mắt. 
  Mà Bạch Lạc Âm nhìn thấy anh như thế này, khuôn mặt anh đã mất đi sự dịu dàng trước đây. Lúc này, toàn bộ cơ thể anh bị bao quanh bởi một bầu không khí rất lạnh. 
  Và nó rất lạnh, rất lạnh. 
  "Dật..." lại một tiếng nữa, nhưng sự xuất hiện của Cao Dật đã dọa cô sợ hãi. Cô muốn nhìn thấy khuôn mặt của anh ấy, nhưng lại sợ chạm vào mắt của anh. Vì vậy, cuối cùng, chỉ có thể cúi đâu. 
  Anh đến khi nào, anh thấy bao nhiêu, và làm mọi thứ cô vừa làm đã bị anh nhìn thấy? Lúc này, khuôn mặt của cô lóe lên một chút hoảng loạn. Tuy nhiên, vẫn cảm thấy rằng không làm gì sai, nếu không có sự xuất hiện của người phụ nữ đó, vậy thì cô ấy vẫn là vị hôn thê của manh, người vợ tương lai của anh, vì người đàn bà đó, chính là vì cô ta. 
  “Cô nghĩ rằng nếu không có Nhược Tâm, tôi sẽ cưới cô?” Giọng của Cao Dật vang lên lạnh lùng bên tai cô, thậm chí mỗi từ, mỗi câu, làm cơ thể cô lạnh thấu xương như cơn mưa bên ngoài, rõ ràng là cô không hề dính mưa, nhưng cô thực sự cảm thấy rất lạnh, lạnh thấu xương tủy. 
  "Bạch Lạc Âm..." Cao Dật gọi tên cô, có một tia dễu cợt trong mắt anh. Cô đã quá tự coi trọng chính mình. 
  Bạch Lạc Âm đột nhiên nhìn lên, mắt cô lóe lên liên tục, cô muốn thể hiện nụ cười đẹp nhất  với anh, nhưng rõ ràng, cô không nên cười ngay bây giờ, ngay cả nét cười trên khuôn mặt cô dường như không có. 
  “Dật, em…” 
  Đằng sau cái đó, cô không biết phải nói gì? Cô biết rằng anh ấy không thích cô bây giờ, thậm chí ghét cô, nhưng cô thực sự yêu anh, cô đã làm sai. Cô thực sự biết sai, không thể được tha thứ. 
  Cao Dật nâng tat, nâng cầm của Bạch Lạc Âm, đầu ngón tay của anh rất lạnh, nhưng âm thanh pháy còn lạnh hơn, "Ngay cả khi thế giới này phụ nữ qua đời hết, tôi thà kết hôn với một người đàn ông sẽ không kết hôn cô. "
  "Dật, anh thực sự không thể tha thứ cho em? Chúng ta không thể quay trở lại chứ?" Bạch Lạc Âm đột nhiên đưa tay ra, ôm lấy eo của ang, "Anh rõ ràng đã từng thích em mà, rõ ràng là yêu em, nhưng tại sao bây giờ lại làm điều này với em? " 
  Nét mặt Cao Dật ngày càng dễu cợt hơn," tôi nghĩ tôi đã nói rất rõ ràng, chỉ là trước đây. Trước đây đã là quá khứ, tôi đã quên từ lâu, có lẽ tôi đã động tâm với cô, nhưng khi cô chơi đù với những cảm xúc của tôi và mối quan hệ giữa chúng ta cách đây không lâu. Động tâm cũng đã hết hy vọng, tôi dã không thể yêu cô, cô thực sự nghĩ rằng cô đủ tư cách, để tôi sống chết vì cô sao? " 
  Cao Dật buông ra, sau đó nó là để cơ thể Bạch Lạc Âm đột nhiên giật mình, cô lùi lại một bước. Mưa rơi xuống lưng cô, cô đột nhiên thấy lạnh hơn nữ, anh nói anh đã đã chết tâm với cô, anh không yêu cô, anh sẽ không bao giờ sống chết vì cô nữa, nhưng anh có thể làm điều đó cho một người phụ nữ khác, đúng không? 
  Mà Cao Dật chỉ ngồi và nhìn mưa xối lên người Bạch Lạc Âm, mắt anh trầm xuống, đã không nhìn thấy một nửa phần tình cảm, trái tim anh thực sự là nguội lạnh. 
  Anh quay đi, không muốn nhìn người phụ nữ lần nữa vì anh thực sự kinh tởm. 
  Ông đi, mà Bạch Lạc Âm ngây nhìn vào lưng anh, đôi mắt bao phủ bởi một màng mưa mơ hồ, nhưng trái tim cô đã không từ bỏ hy vọng, nó có quá nhiều sự oán giận. 
  "Hạ Nhược Tâm, tất cả tại cô ......" 
  Mưa liên tục làm ướt quần áo của cô, cơ thể cô rất lạnh, nhưng sự tức giận của mình đang dâng lên, cô sẽ sớm thậm chí biến nó thành tro. 
  Mưa vẫn tiếp theo, rơi xuống mặt đất bất cứ lúc nào sẽ bắn lên những giọt nước trong suốt. Mà bầu trời từ màu xám đã xanh hơn. 
  Hạ Nhược Tâm cởi giày nhỏ của Tiểu Vũ Điểm, sau đó lấy chăn quấn lên người bé, vậy sẽ  không lạnh nữa. Mà quần áo của cô bị ướt, bây giờ cô chỉ lo cho Tiểu Vũ Điểm, không nghĩ cho bản thân mình chút nào. 
  "Mẹ, tóc Tiểu Vũ Điểm rất đau," tay nhỏ Tiểu Vũ Điểm xoa đầu mình, Bạch Lạc Âm kéo tóc bé, bây giờ có chút đau.
  Tay Hạ Nhược Tâm trên đầu con gái mình mát xa nhẹ nhàng, "Được rồi, bây giờ không đau nữa, phải không ??" Cô hỏi, mỉm cười với Tiểu Vũ Điểm. 
  Mắt Tiểu Vũ Điểm hơi uớt, buộc gật đầu một cái," thực sự không đau nữa, bàn tay của mẹ  thực sự thần kì. ”

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Oct 07, 2018 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước | Hạ Nhiễm Tuyết 「Countinue」Where stories live. Discover now