Chương 027

3.4K 196 9
                                    

Edit: Bé Muỗi

Beta: Đào Mai

Nghi Ninh không đợi Tuyết Chi vào gọi, đã ngồi dậy.

Tuyết Chi không biết nên nói cái gì, chỉ khom xuống nói:

-"Tiểu thư, chuyện của Tứ tiểu thư..."

Nghi Ninh lắc đầu:

-"Ta đã nghe hai ngươi nói chuyện với nhau, không cần nhiều lời. Thay quần áo cho ta, chúng ta đi chính đường."

Tuyết Chi nắm tay nàng, nhẹ giọng nói:

-"Tiểu thư, tuy rằng chúng ta cũng phát hiện việc này, nhưng chúng ta không lộ tin tức ra ngoài, không liên quan đến chúng ta... Người không cần lo lắng."

Nghi Ninh cũng nghĩ như vậy.

Lúc phát hiện tờ giấy, nàng biết đó là một chuyện thực khó giải quyết.

Nếu bị tố giác, lấy tính tình La lão thái thái tất nhiên sẽ không bỏ qua cho La Nghi Ngọc, quan hệ La Nghi Ngọc và nàng vốn không tốt, xé rách mặt cũng không phải không có khả năng.

Nếu không bị tố giác, mà là bị người khác phát hiện, các nàng đều phải bị liên lụy. Cho nên Nghi Ninh suy nghĩ một biện pháp ôn hòa, nàng phải báo cho La Nghi Ngọc một tiếng, hi vọng nàng ta có thể thu liễm.

Vốn tưởng rằng việc này đã qua. La Nghi Ngọc cũng sẽ không ngu đến mức để cho người khác phát hiện, nhưng nàng không dự đoán được việc này lại bị phát hiện.

Kết quả là bị ai phát hiện? Nhưng lại nói thẳng đến chỗ La lão thái thái.

Tuyết Chi giúp Nghi Ninh chuẩn bị, búi tóc cho nàng, thay trang phục, cùng nàng đi chính đường.

Trong viện yên tĩnh đáng sợ, quả thực là kim rơi xuống đất có thể phát ra tiếng. Bởi vì quá mức yên tĩnh, ngược lại có vẻ càng đè nén.

Nghi Ninh bước chân càng nhanh, nàng nhớ tới thời điểm kiếp trước.

Có tiểu thư nhà nọ yêu người quản sự, cũng trao nhận thư qua lại, còn hay khen quản sự trước mặt mọi người, làm tiếng xấu cho nhóm nữ nhi trong nhà.

Nhóm nữ nhi này đều không muốn gả đi xa, hoặc không người đến cầu thân.

Cuối cùng, tiểu thư kia không chịu nổi lời đồn, đã tự sát. Người trong nhà cũng cực kỳ hận quản sự này, loạn côn đánh chết rồi quăng xác ra đường.

Nàng càng nghĩ ngợi càng lo lắng.

Tấm bình phong nơi chính đường đã kéo kín, nửa phần thanh âm đều không lọt ra ngoài.

Bên ngoài hành lang còn có hai người La Nghi Tú và La Nghi Liên. Một đoàn nha đầu bà tử cũng bị gọi đến.

-"Nghi Ninh, muội mau tới đây!"

La Nghi Tú ngẩng đầu nhìn Nghi Ninh, kéo tay nàng qua ngồi chung cùng mình.

Nghi Ninh cảm giác được lòng bàn tay nàng ta ẩm ướt, tựa hồ đang ở đổ mồ hôi.

La Nghi Tú thần sắc bất an nói:

-"Nghi Ngọc vừa rồi bị tổ mẫu kêu đến. Tỷ cho tới bây giờ chưa thấy qua tổ mẫu có sắc mặt khó coi đến như vậy. Trong phòng chỉ có mẫu thân cùng tứ tỷ. Tỷ tưởng tỷ có thể vào... Từ ma ma đã mời tỷ ra!"

[Edit, Sủng] Nhật Ký Dưỡng Thành Thừa TướngOù les histoires vivent. Découvrez maintenant