Chương 34

63 1 0
                                    

"Con này ít nhất cũng phải ...ba trăm kí?" Bì Bì lặng lẽ nhắm bắn.

Gia Lân nắm chặt cây đao, híp mắt quan sát một hồi, nói: "Đợi đã."

Trên sườn núi xuất hiện một con gấu đen to lớn, đang lắc lư đi đến bờ suối uống nước,chỉ cách chỗ bọn họ đang ẩn núp khoảng hai trăm mét. Từ trước đến giờ Bì Bì chỉ thấy gấu đen có hai lần, đều ở trong vườn bách thú, hơn nữa nhìn cũng nhỏ hơn con gấu trước mặt này. Cô còn nhớ bố cô từng nói, đừng thấy gấu đen to lớn, dáng đi có vẻ gấu chậm chạp nhưng thật ra gấu đen chạy nhanh như ngựa, hơn nữa còn rất giỏi leo cây. Cho nên khi gặp gấu đen tuyệt đối không giả chết, cũng không được leo cây thì may ra còn tránh được một kiếp.

Bì Bì nhìn lướt qua Tiểu Cúc ở bên trái cô, Tiểu Cúc đang giơ cao cây nỏ lên nhắm vào gấu đen, cơ mặt căng cứng, tư thế luôn sẵn sàng chiến đấu.

Tất cả mọi người đều tiến vào trạng thái chiến đấu, Bì Bì ở trong lòng tính toán tầm bắn. Dựa vào lực của mấy cây đao thì không đủ cho dù cô có cung tên và Tiểu Cúc có nỏ săn, nhưng con gấu lại nằm ngoài tầm bắn. Bây giờ chỉ có hai cách, một là đợi nó uống nước xong quay trở lại rừng, hai là coi nó là con mồi của hôm nay, quyết đấu. Bì Bì cảm thấy có lẽ liều một phen vẫn có khả năng thắng. Nhưng lỡ như gấu đen bị thương lại không chết, mà điên lên vậy thì bọn họ nhất định gặp nguy hiểm. Nếu là trước kia tuyệt đối Bì Bì không có gan mà liều mạng như vậy, nhưng bây giờ cô đang ở Sa Lan, ngay ngày đầu tiên đã suýt mất mạng mấy lần, Bì Bì rút ra một kết luận: Cô đã không còn là người, cô đã trở thành động vật. Hạ Lan Huề cũng không phải Hạ Lan Tĩnh Đình trước đây, anh ta sẽ không ngay lúc cô gặp nguy hiểm đến cứu cô. Muốn ra tay thì phải nhanh, nếu không phải anh chết thì là tôi chết.

Đúng lúc này, Tiểu Cúc bỗng nhiên nói: "Gia Lân, anh tạo tiếng động, dụ nó qua đây."

"Gia Lân?"

"Muốn giết một con hươu anh không phản đối. Thế nhưng... Một con gấu?" Gia Lân lắc đầu.

"Thì sao, sợ?" Tiểu Cúc liếc mắt nhìn anh một cái.

"Anh cho rằng không nên kinh động nó. Quá nguy hiểm, không đáng. Gấu đi rồi, hươu sẽ đến... . biết đâu lát nữa sẽ có con mồi khác đến."

"Gia Lân anh câm miệng lại,!" Tiểu Cúc thấp giọng mắng, "Anh là cái đồ thỏ đế!"

Mấy năm trước Gia Lân vì Điền Hân vứt bỏ Bì Bì, chuyện này đã khiến Bì Bì đau khổ một phen, Tiểu Cúc luôn cảm thấy không thể tha thứ cho Gia Lân dễ dàng như vậy, có cơ hội sẽ chửi mắng anh mấy câu, không để anh dễ chịu. Thế nhưng Bì Bì cũng cảm thấy quyết định này đúng là rất mạo hiểm, mỗi người đều sẽ quý trọng sinh mạng của mình.

Bì Bì nói: "Nè, đừng nói như vậy, Gia Lân nói không sai. An toàn là trên hết, bỏ qua con mồi này."

Thấy Tiểu Cúc nửa ngày không lên tiếng, cô nói lại một lần: "Tiểu Cúc, buông tha mục tiêu đi."

Tiểu Cúc hung hăng liếc mắt trắng nhìn Gia Lân một cái, buông nỏ săn xuống.

Ba người ẩn núp trong đám cỏ, im lặng đợi con gấu đen rời đi. Không ngờ gấu đen uống mấy ngụm nước, lại đi dọc theo dòng suối từ từ đi về phía bọn họ. Vừa đi vừa ngẩng đầu nghe nghe ngửi ngửi xung quanh đánh hơi. Nhìn từ đằng xa thì đầu gấu đen không lớn, không đến nỗi khiến cho người ta mới nhìn thấy đã bũn rũn tay chân. Nhưng khi nó đi tới càng ngày càng gần, liền lộ ra thân hình to lớn đồ sộ, bàn chân giẫm lên mặt nước tạo ra tiếng bì bõm, dần dần có thể thấy rõ đây tuyệt đối là một con gấu đen trưởng thành, thân hình như một ngọn núi nhỏ di động.

Vạn Kiếp Yêu Em 2Where stories live. Discover now