Chương 8 : Thánh thượng giá đáo !

25.4K 1.2K 26
                                    

Khương Lãng đặt quân đen xuống bàn cờ, hành động dứt khoát, khí thế khuynh đảo. Mộ Dung Nghi ngồi đối diện bên kia bàn cờ, cười nhạt thả những viên cờ trắng trong tay xuống. Nàng nhận thua: "Hoàng thượng, ngài thắng rồi."

Mộ Dung Nghi bảo người hầu Thúy Điềm dâng trà Phổ Nhĩ lên. Khương Lãng từ chối, đẩy sang chỗ nàng cả.

"Tâm của nàng không có sự tranh giành, ngay từ đầu đã cố tình nhường cho trẫm thắng."

"Thần thiếp thắng hoàng thượng thì được gì? Hoàng thượng thắng thì sẽ vui."

Mộ Dung Nghi lấy một tách trà đặt lên bàn rồi cho Thúy Điềm và những người hầu khác lui ra.

Thiên hạ nói rằng Mộ Dung Nghi là đệ nhất sủng phi của Khương Lãng. Vì nàng, Khương Lãng nhất mực tình si, không đụng đến bất cứ phi tần nào khác. Từ thời thái hậu còn sống, nàng đã phải gánh chịu không ít áp lực vì y. Mặc dù thái hậu rất thương nàng, nhưng vẫn cho rằng trăm hoa nên đua nở tại hậu cung thì cảnh sắc mới tươi đẹp được. Một mình nàng giành hết sủng ái sẽ khiến cho những người khác bị ghẻ lạnh, vì vậy đôi lúc bà cũng sẽ quở trách nàng vài câu nặng nhẹ. Chỉ mấy năm gần đây, thái hậu không còn, nàng chủ quản lục cung, cuộc sống mới thư thái hơn phần nào.

Tuy nhiên, Mộ Dung Nghi không phải sủng phi của Khương Lãng. Y thậm chí còn chưa từng chạm vào nàng. Năm ấy khi Mộ Dung Nghi được chọn làm tú nữ, Khương Lãng đã định thả nàng trở về Hầu phủ nhưng thái hậu chọn nàng ở lại. Do là lệnh của thái hậu, y cũng không còn cách nào hơn. Dần dà, Khương Lãng phát hiện Mộ Dung Nghi không giống những nữ nhân khác. Nàng một lòng hướng Phật, truy cầu sự thanh tịnh hơn là danh vọng. Trong cung của nàng bày sẵn một Phật đường nhỏ để ngày đêm niệm kinh. Khương Lãng lập lời hứa cho Mộ Dung Nghi một đời bình an tại thâm cung, đổi lại nàng phải giúp y trốn tránh chuyện thị tẩm các phi tần khác. Khương Lãng dù bận rộn thế nào cũng sẽ đến thăm Mộ Dung Nghi vài lần trong tuần để đóng cho trọn vở kịch chuyên sủng, có đêm còn ngủ lại, nhưng là hắn ngủ trên giường, nàng ở trong Phật đường nhỏ niệm kinh.

Ba năm trước, khi nghe chính miệng Mộ Dung Hi chỉ trích hắn bá đạo ngang ngược, hắn buồn bã uống say, lỡ miệng gọi tên Mộ Dung Hi trước mặt Mộ Dung Nghi. Tài nữ có một không hai như Mộ Dung Nghi liền hiểu ra là trong lòng Khương Lãng có đệ đệ nàng. Nàng hỏi y: "Đó là tình cảm thật lòng thật dạ, một đời một người sao?" Y liền thừa nhận. Hiến vũ rồi xin gặp đệ đệ là một nước cờ nhỏ mà Khương Lãng nhờ Mộ Dung Nghi giúp y. Chuyện còn lại thì nàng không hề hỏi đến.

"Chuyện Mộ Dung gia và Hạ Hầu gia muốn kết thông gia, nàng nghĩ sao?"

Lúc nãy Khương Lãng không nhận trà, Mộ Dung Nghi liền đoán ra y có chuyện riêng cần nói. Khương Lãng rất thích sự khôn ngoan của nàng. Y thầm nghĩ nếu như Mộ Dung Hi có được một nửa thông minh này từ tỷ tỷ, có lẽ đã sớm hiểu ra tâm ý của y, không cần y phải đi đến bước bắt cóc.

"Hoàng thượng đã từng nói với thần thiếp một đời một người. Thần thiếp không hiểu chuyện ái tình nhưng nghe qua cũng đủ rung động. Nếu hoàng thượng đã có được người thì xin đừng phụ tâm ý của người, nên trân trọng bên cạnh."

"Trẫm đương nhiên không buông tay, chỉ là trẫm đang tìm một lý do." Mộ Dung gia và Hạ Hầu gia đều có thế lực tại tiền triều. Y không thể bảo không thích liền bãi bỏ ý định xin ban hôn giữa hai nhà.

"Thứ cho thần thiếp ngu muội. Hoàng thượng đem chuyện này nói cùng thần thiếp, có lẽ đã tìm ra lý do rồi, chỉ là thiếu gió đông. Thần thiếp chính là gió đông của hoàng thượng sao?"

Khương Lãng nở nụ cười: "Nếu nàng là nam nhân, với sự thông minh này, chắc hẳn là rường cột của quốc gia."

"Vậy xin hoàng thượng cho thần thiếp biết, thần thiếp phải nên làm gì?"

"Thật ra cũng rất đơn giản, nàng chỉ cần nói vài câu là được."

"Ồ!" Mộ Dung Nghi mỉm cười. Quả thật là đơn giản vậy sao?

∞∞∞

Các lão thuyết thư loan truyền nhau rằng Nghi quý phi tự tay làm trôi nước hạt sen dâng lên thánh thượng. Thánh thượng ăn xong hết lời khen ngợi. Nghi quý phi lại có vẻ tủi thân nói: "Đệ đệ thần thiếp lúc nhỏ cũng rất thích ăn món này, thường quấn quýt theo thần thiếp đòi thần thiếp làm cho ăn. Chỉ tiếc là giờ thần thiếp đã nhập cung, không thể làm món này cho đệ đệ ăn nữa."

Thánh thượng thương xót giai nhân, bèn phái người mang trôi nước hạt sen do chính tay Nghi quý phi làm đến hầu phủ. Tiểu hầu gia ăn xong, cảm kích không thôi. Nhưng mà họa phúc trên đời rất khó lường. Hôm trước vừa được thánh thượng ban ân điển, thì vài hôm sau tiểu hầu gia đột ngột nổi đầy chấm đỏ trên người. Nếu không phải chén chè đó do đích thân tỷ tỷ ruột của hắn Nghi quý phi làm, thì chắc ai cũng nghĩ hắn bị bỏ độc. Đại phu xem xong, nói rằng là do khí hậu khô nóng khiến tiểu hầu gia sinh bệnh. Thế mà, chữa suốt hai tháng vẫn không thuyên giảm gì. Những chấm đỏ đó không đau không ngứa, chỉ là có ở khắp nơi, bao gồm cả mặt nên trông rất khó coi. Tiểu hầu gia bị bệnh, hôn sự gì đó đương nhiên cũng không ai còn tâm trạng nhắc đến. Gặp lúc Hạ Hầu tướng quân phải quay về biên quan phục mệnh, chuyện này âm thầm bị cho qua.

Sau khi Hạ Hầu tướng quân đi, bệnh tình của tiểu hầu gia vẫn không có gì tiến triển, thánh thượng bèn ban thêm ân điển cho ngự y đến xem. Ngự y không hổ là ngự y, chữa trị vài ngày thì tiểu hầu gia liền khỏi. Cả hầu phủ vui mừng. Mộ Dung Hầu gia còn đặc biệt tiến cung cảm tạ.

Tiếp đãi Mộ Dung hầu gia xong, Khương Lãng đi đến Thái Nguyệt Đình cho cá chép ăn. Kỳ thực Mộ Dung Hi cũng không thể tính là bị bệnh hay trúng độc gì, chỉ là một loại dị ứng mà thôi. Cách đây không lâu, Tây Vực tiến cống một loại trái gọi là Hồng Tinh, toàn thân đỏ rực mỹ lệ, phơi khô sẽ trở thành vị thuốc quý, tán nhuyễn còn có thể dùng làm phấn hồng, màu sắc rất khó phai. Tuy nhiên, người Tây Vực cũng dặn rằng không nên ăn sống, vì ăn sống sẽ bị dị ứng, nổi chấm đỏ đầy mình và gây buồn nôn chán ăn trong thời gian rất dài. Muốn chữa thì phải dùng chính trái Hồng Tinh khô đem đi sắc nước uống, không thì chỉ có cách chờ cho cơ thể thích nghi dần sẽ tự khỏi, nhưng thông thường khả năng còn lại rất thấp.

Tuy rằng hôn sự của Mộ Dung Hi tạm thời bị hoãn, nhưng mà không thể hoãn lại mãi mãi, nói gì đi nữa Mộ Dung Hi đã đến tuổi thành gia lập thất. Dù không phải với nhị tiểu thư của Hạ Hầu phủ thì cũng có thể là tiểu thư của một nhà khác. Khương Lãng cản được một lần, nhưng những lần sau chưa chắc cản được. Vậy nên tâm trạng của y cũng không thể gọi là vui vẻ trở lại.

Muốn để Mộ Dung hầu gia chết tâm với việc thành hôn của Mộ Dung Hi chỉ có hai cách. Một là biến Mộ Dung Hi thành thái giám, hai là để thiên hạ biết hắn thuộc về đương kim thánh thượng. Cách đầu tuy nhanh gọn nhưng tổn hại đến cơ thể Mộ Dung Hi, y không thích. Cách sau có hơi phiền phức, tuy nhiên bảo đảm tương lai về sau không ai dám đến gần hoặc có ý ve vãn Mộ Dung Hi nữa, cũng tránh cho Mộ Dung Hi tìm được cơ hội hối hận rồi bỏ trốn.

"Truyền ý chỉ của trẫm," Khương Lãng nói với Bồi Diệc bên cạnh. "Chuẩn bị đến Đại Quang Tự cầu phúc."

[ Đam mỹ ] BẢY ĐÊM THÁNH SỦNG TẠI LÃNH CUNGWhere stories live. Discover now