01. Un

1.4K 86 7
                                    

_ Foreword _

Chào mừng các bạn đến với ''Paris có gì đẹp không em?'' - tác phẩm thứ ba của mình, được hoàn thành trong vòng 3 tuần trong khi intern với bài vở ngập mặt T_____T

Khi lên ý tưởng cho câu chuyện này, mình tình cờ va phải kí ức về Paris mùa đông năm 2018. Làm thân với Paris chỉ vỏn vẹn nửa năm nhưng nỗi nhớ lại quá nhiều. Cho nên, mình chợt nghĩ mình sẽ đem bối cảnh một thành phố hoa lệ vào câu chuyện tình của Jaehyun và Taeyong. ''Paris có gì đẹp không em?'' thực chất lại là một câu chuyện đơn giản như gió thổi mây bay, không hề có cốt truyện hay mâu thuẫn, tình tiết thắt nút, mở nút nào cả. Nó giản đơn như cách mà Jaehyun với Taeyong gặp gỡ nhau lần đầu tiên vậy.

''Paris có gì đẹp không em?'' có ý nghĩa như thế nào với mình?

Là mối ân tình giữa tác giả với Paris tràn ngập ánh sáng.

Là chuyến hành trình trở về bên người thương một cách chóng vánh và ngắn ngủi.

Là nỗi nhớ nhung không thể bày tỏ.

Là chiếc valise kí ức bị bỏ lại theo năm tháng.

Chính vì vậy, mình xin gửi gắm tất cả vào câu chuyện tình này, của Jaehyun và của Taeyong. Những thước phim vụn vặt, trôi nổi sẽ được mình gom góp lại, xây dựng và tái thiết một bức tranh hoàn chỉnh cho cả hai.

''Paris có gì đẹp không em?'' là tác phẩm mang tính cá nhân nhất và được mình viết theo lối straight-forward, tức là nghĩ gì viết đó, để cảm xúc điều khiển và thể hiện trên những con chữ nhỏ nhắn nhưng phóng túng, tự do, không hoài nghi. Cũng vì thế, tác phẩm này sẽ không được beta hay edit gì cả, nó sẽ được giữ nguyên theo cách mà nó được viết nên từ lúc ban đầu, cảm xúc thật nhất, mộc mạc nhất. Tất nhiên sẽ không tránh khỏi lỗi chính tả, mình sẽ cố gắng rà soát lại tất cả trước khi đăng lên nên mong các bạn thông cảm. Tiêu đề các chương sẽ được đánh bằng số đếm tiếng Pháp nhé.

Foreword ngắn vậy thôi, những gì cần nói mình đã nói hết rồi, giờ chỉ là chúc các bạn đọc thật vui vẻ và mình mong rằng các bạn sẽ không bị nhàm chán khi đọc và yêu thích nó. ^^

Happy reading!



--










Johnny: Tới rồi à?

Ừm, tao mới đáp.

Johnny: Đi chơi vui vẻ nhé, cẩn thận đồ đạc đấấy, mày lơ tơ mơ lắm. Đến chỗ ở thì nhắn tao.

Tôi tắt điện thoại cất vào túi, nhìn lên màn hình thông báo giờ khởi hành tàu RER vào trung tâm thành phố. Còn 15 phút là tàu lăn bánh, có lẽ sẽ kịp, tôi trộm nghĩ.

Quỷ tha ma bắt hai tên Johnny và Yuta, vì bị sếp gọi đi công tác đột xuất, báo hại mình giờ đây lẻ bóng ở nơi xứ người lạ lẫm này. Nghĩ lại cũng tội hai đứa nó, đã đóng hết hành lý và chuẩn bị giấy tờ cần thiết để cả đám có thể đi du lịch Châu Âu một bữa ra hồn, nhưng ông bà ta xưa có câu ''Người tính không bằng trời tính'' mà, quả thật chưa bao giờ tôi thấy ghét câu đó đến vậy.

[JAEYONG] Paris có gì đẹp không em?Where stories live. Discover now