Chương 46

177 2 0
                                    



-"Chị, tới đâu rồi?"

-"Chị vừa mới xuống máy bay..."

-"Nếu nhà chị chưa dọn kịp thì tới chỗ em mà ở, để em bảo quản lý đưa chìa khóa cho chị..."

-"Ừ, để chị về xem thế nào đã..."

-"Xe của chị còn đang bảo dưỡng, em cho sơn màu xanh dương theo ý chị rồi đó, tý họ sẽ mang tới!"

-"Được, cảm ơn em..."

Jessica vẫy một cái taxi gần mình, tim chợt thấy nhói...

Vì scandal năm ấy...

Vì lời nói vô tình của ai đó...

Vì những đau đớn, xót xa...

5 năm...cả một quãng đường đơn độc.

Ở ENS có chút khác biệt, học sinh 18 tuổi học L3 (năm cuối cùng bậc đại học ở Pháp) là chuyện bình thường. Ngay từ ngày đầu sang, Jessica với bảng thành tích dày đặc cùng thể hiện khá tốt, cũng được đặc cách học L3.

Hai năm tiếp lần lượt học M1, M2, thuận lợi lấy bằng thạc sĩ.

Rồi sau đó, sống cuộc sống của nghiên cứu sinh, rốt cuộc sau hai năm, lấy bằng PhD.

Sự nghiệp cứ thế thuận buồm xuôi gió, nhưng quả thật, chưa bao giờ cô cảm thấy hạnh phúc.

Có những nỗi nhớ, nó diết da.

Có những khát khao, mong trở lại quá khứ...

Có những ngọt ngào trong từng giấc mơ, để rồi khi thức giấc, nước mắt lại tràn trề...

Có những cảm xúc, không thể nói lên lời.

Vì hèn nhát, vì đau lòng, vì lo sợ...chưa một lần dám về nước...

5 năm trôi qua...

Yuri còn nhớ cô?

Yuri còn giận cô? Ghét cô? Họ còn có thể làm bạn?

Yuri bây giờ như nào???

....

Dừng lại ở chung cư MW, bấm thang máy lên tầng 17.

Căn phòng trước mặt hoàn toàn trái với tưởng tượng của cô.

Ngày ở Pháp, cô có gửi chút tiền về nhờ ba mua trả góp hộ một phòng tại chung cư đang xây dựng, chỉ nghĩ là mua để sau này về có nơi ở, không ngờ ba cô cho tu sửa từng tý một, trang hoàng cẩn thận từ viên gạch lát.

Phòng bếp hồng nhạt ấm cũng, phòng ngủ vẫn màu xanh dương mà cô yêu thích, phòng khách bày sẵn một chiếc tivi màn hình phẳng.

Jessica ấn dãy số quen thuộc.

-"Ba..."

-"Ừ, về tới nơi chưa con?"

-"Con tới rồi..."

-"Ừ, ta đặt mật khẩu là ngày sinh của con..."

-"Vâng..."

-"Ừ, hai tháng nữa ba mẹ mới về nước được, lúc đó gia đình chúng ta gặp mặt...đừng buồn nhé"

-"Không ạ, con cũng cần thời gian để ổn định công việc, ba mẹ đi chơi vui vẻ..."

YOU DON'T KNOWWhere stories live. Discover now