Chương 33. Bí mật

2.3K 125 4
                                    

"Vi Vi?" Hà Mặc Thiên kinh ngạc tiếp được Thẩm Tư Vi, "Ngươi làm sao đến đây?"

"Viên a di dẫn ta tới." Thẩm Tư Vi chỉ chỉ phía sau, Hà Mặc Thiên nhìn sang, quả nhiên thấy Viên Anh đi tới, trên tay còn mang theo cặp sách lớn của Thẩm Tư Vi.

Hà Mặc Thiên không cao hứng với sự tự chủ trương của Viên Anh, nhưng lại không tốt ngay ở trước mặt Thẩm Tư Vi biểu hiện ra, đứa nhỏ này có chút mẫn cảm, nói không chắc liền tưởng mình không hy vọng nàng đến. Hà Mặc Thiên không thể làm gì khác hơn là cười vỗ vỗ lưng Thẩm Tư Vi, "Vi Vi phải nhớ đến cảm tạ Viên a di biết không?"

Trong phòng làm việc nam nhân độc thân chiếm đa số, Hà Mặc Thiên nhìn không lớn, không nghĩ tới lại có hài tử lớn như vậy, đều rất tò mò, mồm năm miệng mười hỏi: "Yêu, Mặc Thiên, đây là cháu gái ngươi a?"

"Hà tỷ cháu gái chân dài thủy linh, chính là quá gầy, bạn nhỏ sau này ăn nhiều một chút có biết hay không?"

Có người ở trong phòng làm việc lấy đồ ăn vặt là bánh bích quy sô cô la ra hống Thẩm Tư Vi, "Tiểu muội muội thật đáng yêu, ngươi tên là gì a? Bao lớn?"

Kết quả người này bị những đồng nghiệp khác cười nhạo một trận, "Ngươi được rồi, đừng dụ dỗ bạn nhỏ."

Thẩm Tư Vi khiếp đảm sau đó co vào trong lồng ngực Hà Mặc Thiên, Hà Mặc Thiên cười giảng hòa, "Không phải cháu gái, đây là con gái của ta." Nàng đem Thẩm Tư Vi hướng về trước đẩy một cái, khích lệ nói: "Vi Vi, những ca ca này đều là đồng sự của Thiên di, không phải người xấu, chào hỏi với bọn hắn đi."

Thẩm Tư Vi lấy dũng khí, âm thanh giống muỗi kêu: "Ca ca hảo, ta, ta gọi Thẩm Tư Vi, năm nay mười lăm."

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì cho phải. Tiểu cô nương này lại mười lăm tuổi, thật sự không thấy được.

Rốt cục một tên nam nhân bình thường không đứng đắn đi ra nói chêm chọc cười giải vây, "Không phải chứ, mười lăm? Chặc chặc sách, Hà tỷ gien nhà ngươi như thế nào a, hai mẹ con nhìn một người so với một người còn trẻ hơn." Mọi người theo hắn cười ha hả, cuối cùng cũng coi như đem tình cảnh lúng túng ném đi, mau mau quay lại làm các loại công tác đi rồi.

"Vi Vi, ngươi ăn cơm tối chưa?" Hà Mặc Thiên hỏi.

Thẩm Tư Vi lắc đầu, "Không có, Viên a di cũng không ăn, chúng ta nghĩ đợi Thiên di cùng nhau đi ăn đây! Viên a di nói phải làm cơm ăn mới tốt."

Viên Anh nãy giờ vẫn không có hé răng vội vàng nói: "A Thiên, ở bên ngoài ăn không vệ sinh, Vi Vi chính là đang tuổi lớn, vạn nhất ăn hỏng rồi liền không tốt."

"Nhưng ta còn muốn. . ."

"Nữ nhi quan trọng hay là công tác quan trọng? Vi Vi xế chiều hôm nay mới vừa thi tháng, chính là phải cố gắng bồi bổ buông lỏng một chút, Vi Vi ngươi nói đúng hay không?"

"Ta, ta. . ." Thẩm Tư Vi chờ mong mà nhìn Hà Mặc Thiên, cuối cùng vẫn nói: "Ta miễn là bồi tiếp Thiên di là được."

Hà Mặc Thiên còn do dự không quyết định, Viên Anh lại đối với những đồng nghiệp khác nháy mắt, bọn họ hiểu rõ, lại líu ra líu ríu khuyên một phen, Hà Mặc Thiên quyết tâm tắt máy vi tính, "Được rồi, Vi Vi, Thiên di mang Vi Vi mua đồ làm cơm."

[BHTT - EDIT - HOÀN] Nữ Thần Cầu Đừng TrêuDonde viven las historias. Descúbrelo ahora