5. Quả thật không tệ!

1.4K 109 2
                                    

5. Quả thật không tệ!


" Mày làm tốt lắm. Đây, 500 tệ, coi như tiền công ".

Môi hắn nhếch lên, vẻ mặt vô cùng đắc ý không nhịn được mà bật tiếng cười lớn.

" Thằng oắt Vương Nhất Bác đó cứ tưởng mình là bá chủ thiên hạ. Đối với quân tử chi bằng dụng kế tiểu nhân. Chậc.. không ngờ lại hiệu quả ngoài mong đợi như vậy".

" Hahaha. Anh Long nói chí phải. Lúc nãy em sợ đến xanh mặt. Tưởng sắp chết tới nơi rồi chứ"

"Chú em chẳng lẽ không biết, oan có đầu nợ có chủ, nó đương nhiên sẽ đi tính sổ với Tiêu Chiến. Thằng nhãi đó dù gì cũng là con nít vắt mũi chưa sạch, tính tình bốc đồng như vậy làm sao tránh được việc dính câu".

"Ai đâu ngờ bị lừa một vố thật đau, chắc bây giờ đang phá nát trường tìm cho ra người anh trai đáng thương kia. Haha.."

"Để tao xem, từng thứ quý giá nhất trong cuộc đời chính thức bị mất đi dưới tay Vương Nhất Bác mày, cảm giác sẽ như thế nào. Có vẻ rất thú vị".

Chu Diệc Long hắn vốn dĩ là kẻ thất bại dưới chân Vương Nhất Bác. Dù lớn hơn cậu hai tuổi, sớm thi vào các trường thể thao tầm cỡ quốc tế nhưng so với một Vương Nhất Bác đa tài, ham học hỏi, mang danh tiền bối như hắn vẫn lấy làm hổ thẹn.

Cuộc đua xe vào tháng ba năm trước, Chu Diệc Long bị Vương Nhất Bác cho ngửi khói, chỉ giành được hạng hai. Máu sĩ diện lại nổi lên, không tránh khỏi uất ức mà sinh thù hằn.

Đó là giải đấu mà Chu Diệc Long đã hứa danh dự với gia đình sẽ mang về được, không ngờ bị tên oắt con dắt mũi, hại hắn phải bỏ thi vào trường danh tiếng, chôn chân nơi khỉ ho cò gáy này.

Cũng may thay, trời không phụ lòng người, Chu Diệc Long đã tìm thấy được điểm yếu của Vương Nhất Bác để tính mối thù xưa. Chẳng có gì to tát, chỉ là một người anh trai bình thường, dáng người cao gầy, là học trưởng của cái trường tồi tàn này.

Quả thực có chút khó tin, một kẻ làm mưa làm gió trên các bảng xếp hạng lớn nhỏ lại giữ khư khư bên mình một điểm yếu lớn như vậy.

.



"Lão, lão Đại, khoan đi đã"

Trác Trành thở hổn hển vội bấu víu cánh tay Vương Nhất Bác để giữ người lại nhưng chẳng tài nào lay động được người kia.

Vương Nhất Bác mặc kệ tên phiền toái đang không ngừng kêu ca đằng sau mình, khuôn mặt đằng đằng sát khí bỏ đi.

Lúc kẻ kia vừa mở miệng nói tên người tung tin đồn thất thiệt là Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác như đứng chết lặng tại chỗ, đôi tay siết chặt lấy cổ áo từ nãy giờ vô thức buông ra để mặc tên kia mặt mày không còn chút sinh khí ngồi phịch xuống đất vì sợ hãi.

"Lão, lão Đại. Chắc chắn là có hiểu lầm"

"Là Tiêu học trưởng nói, kh..không, không liên quan gì đến tôi". Hắn điên cuồng lắc đầu phủ nhận.

"Hàm hồ. Lão Đại, tuyệt đối không được tin thằng nhãi này. Nó đặt điều nói xấu anh Chiến đó." Trác Trành hết mực phân trần

Chạm vào tim anh |BJYX [Hoàn]Where stories live. Discover now