Chap 29.

336 37 5
                                    

Sau khi không thể nuốt trôi nổi đống cơm cún mà mấy đứa nhỏ thích chim chuột này gieo rắc cho, thì hai cô giáo của chúng ta cũng đã đưa ra một quyết định sáng suốt hoàn toàn đúng đắn...

Đó là cho cả đám về nhà tự tập luyện.

Đúng như hai người nghĩ, vừa nghe xong câu trả lời mát lòng mát dạ ấy thì tụi nó hú hét như điên rồi xách balo lên vai chạy về nhà, bỏ lại hai cô giáo yêu quý của mình bị hóa đóa hoàn toàn, bộ tập kịch với nhau khó khăn lắm hay sao mà đứa nào cũng trong căng thẳng thế?

Hiện tại đang chuẩn bị đi vào mùa mưa, nên không khí ngoài trời khá âm u cùng những đợt mưa mở đầu cho mùa đông sắp đến, những hạt mưa rơi tí tách xuống mặt đất rồi lại bật lên liên tục như đang nhảy múa, rất nhanh làm ướt cả mặt đường, phủi bụi trên những mái nhà và dọn sạch cửa kính của những tòa nhà cao tầng khác, bầu trời xanh nhanh chóng bị mây đen che lấp khiến không khí xung quanh lúc nãy vốn đang rất ấm áp đột nhiên lại trở nên lạnh lẽo hẳn, mùi đất và mùi cây cỏ cứ thoang thoảng trên đầu mũi khiến ai cũng dễ chịu đi một phần. Ngoài đường cũng đã ít xe cộ qua lại hẳn vì mặt đường đang dần trơn tru, những người đi bộ thì bật ô lên hoặc tìm chỗ nào đó trú mưa.

"Em vẫn chưa về sao?"_ Kang Hyewon bước gần đến chỗ Miyawaki Sakura, tay cô còn cầm một chiếc ô màu đen.

"Jo Yuri đã biến mất trước khi tôi định ngõ lời về cùng nhau, thế còn cô? Cô không đi cùng Yujin hay hai người kia sao?"

Sakura thở dài một cái, nếu nàng sớm biết được ai là cái người khiến bà chị nhà nàng mê muội đến nổi quên mất đứa em gái này thì Sakura cô đây nhất quyết không bỏ qua, đây là lần thứ n+1 tất cả bình phương Jo Yuri bỏ quên mất Miyawaki Sakura này rồi, thật muốn đấm cho mấy phát, nhưng mà Yuri là người rất yếu ớt nha, còn dễ bị bệnh tật nữa nên thôi nàng bỏ qua vậy.

"Ahn Yujin về cùng Kim Minjoo rồi, hai người kia thì có hẹn với người yêu nên cũng đi mất, thế mới nói, chơi với một đám bạn mà đứa nào cũng có người yêu hết, riêng mình thì ế chẳng ai thèm để tâm"

Kang Hyewon cố ý than vãn như vậy mục đích cũng là ám chỉ việc Miyawaki Sakura chẳng thèm để tâm đến cô, cũng như việc nàng chẳng muốn đáp trả lại tình cảm của đối phương vậy. Nhưng ai mà ngờ, câu nói ấy lại khiến Sakura cảm thấy buồn cười kia chứ? Nàng đang lấy tay che miệng mình lại, đôi mắt thì cong lên thành vòng cung như đôi mắt của ánh nắng Mặt Trời biết cười. Điều đó vô tình khiến Hyewon đỏ mặt, cô đang tự biến bản thân thành một quả cà chua chín, Hyewon ngạc nhiên không ít khi thấy nàng cười như vậy, không phát điên như mọi ngày nữa sao?

Nhưng nếu cô nói nụ cười của nàng không xinh đẹp thì hẳn là nói dối, vì trong nàng chẳng khác nào một ánh Mặt Trời biết mỉm cười cả. Khiến nhịp tim trong lòng ngực cô xáo trộn không ít, nó cứ rộn ràng như tiếng đồng hồ báo thức mỗi buổi sáng của bản thân, ngay lúc này đây, Kang Hyewon vẫn không thể cưỡng lại được sức hút của nàng đối với mình, cô muốn ôm nàng, nhưng cô không dám, dù sao thì nàng cũng đâu có thích cô?

"Thế chúng ta về chung nhé?"

Hyewon chủ động mở lời như vậy, không nghĩ đến việc Sakura sẽ đồng ý thật mà đi cùng với cô, ngoài trời mưa lớn như vậy, đợi đến khi tạnh hẳn thì cũng phải là gần khuya, đường khi đó rất nguy hiểm nên việc Sakura gật đầu đồng ý ngay lập tức cũng không có gì quá đáng cần phải suy nghĩ nhiều. Trong lòng Hyewon đột nhiên cảm thấy vui vẻ hơn hẳn, lần đầu tiên cô mở lời lại khiến nàng chấp thuận dễ dàng như vậy, càng khiến cô dần thích nàng hơn, đối với Kang Hyewon mà nói thì mọi thứ liên quan đến Miyawaki Sakura cũng chính là những thứ liên quan đến cô.

[IZ*ONE Fanfic] Seoul After School Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ