Chương 16: Chúng ta giống một nhà bốn người?

6.1K 572 28
                                    

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ


Lâm Tử Mặc đứng lên, ngẩng đầu ưỡn ngực, thua người không thể thua khí thế!

Đại Béo và Nhị Béo thấy Lâm Tử Mặc bị thua thiệt, vội vàng bay tới, một trái một phải đậu trên vai Lâm Tử Mặc, cũng học Lâm Tử Mặc hùng hổ ngẩng đầu ưỡn ngực.

Lạc Giang Hạ thấy vậy, không thể ngưng cười.

Lâm Tử Mặc nổi giận: "Ngươi cười gì mà cười, ngươi đây là tự xông vào nhà dân có biết không! Coi chừng ta đến quan phủ tố cáo ngươi!"

"Đúng đó đúng đó! Tố ngươi tố ngươi!" Đại Béo và Nhị Béo cùng kêu lên.

Lạc Giang Hạ không đếm xỉa đến âm thanh huyên náo của hai chim, dù sao gã cũng nghe không hiểu: "Ngươi thật đa cảm, ngươi đã quên ngươi còn nợ ta một nhân tình sao?"

"Ta nhổ vào! Ngươi không biết xấu hổ, Đại Béo và Nhị Béo lên, mổ hắn!" Lâm Tử Mặc rống giận, triệu hồi hai thần thú béo.

Đại Béo và Nhị Béo nghe kêu, bay vọt lên không trung, vung cái đuôi xinh đẹp lộn ngược ra sau, sau đó bị Lạc Giang Hạ một tay chộp được.

Đại Béo và Nhị Béo ngớ người, Lâm Tử Mặc: "..."

Đại Béo và Nhị Béo nhân cơ hội mổ Lạc Giang Hạ: "Buông bản Béo ra! Buông bản Béo ra!"

Chút xíu đau đớn đó Lạc Giang Hạ không để vào mắt, gã nhìn Lâm Tử Mặc, ý vị thâm trường nói: "Người biết một ngôn ngữ lạ thật khác biệt, có cả người hầu nhỏ rồi."

Lâm Tử Mặc cũng nghệch mặt, thầm chửi tục một câu, sao tên này biết y có thể nghe hiểu tiếng động vật.

Lâm Tử Mặc vô cùng chột dạ, nhưng không lộ ra mặt, mạnh miệng nói: "Ngươi đang nói gì? Ta không hiểu?"

Lạc Giang Hạ nghiền ngẫm cười cười, tựa hồ đang cười nhạo Lâm Tử Mặc phủ nhận cũng không có tác dụng gì, gã biết hết.

Lâm Tử Mặc đổ mồ hôi lạnh, nếu Lạc Giang Hạ mồm to, nói chuyện này cho những người khác, một truyền mười mười truyền trăm, y nhất định sẽ bị xem là ngoại tộc rồi bị bắt lại.

Lạc Giang Hạ buông tay ra, Đại Béo và Nhị Béo thừa cơ đào tẩu, đầu chui vào áo trước ngực Lâm Tử Mặc. Thế nhưng hình thể hai chim quá béo, chỉ có thể miễn cố nhét được cái đầu, chừa lại hai cái mông tròn vo ở bên ngoài, cái đuôi còn nhếch lên, quả thực quá kinh sợ.

Lâm Tử Mặc vỗ nhẹ nhẹ mông của hai chim béo, hai đứa này không có tiền đồ, cứ thể mà để y một mình ở ngoài.

Lạc Giang Hạ cũng thấy hai cái mông của hai đứa nó, sờ sờ mũi nhịn không được nói: "Hai con chim này của ngươi nuôi trông mập mạp nhỉ."

Lâm Tử Mặc nói: "Ít nói nhảm đi, ngươi tới đây làm gì?!"

Lạc Giang Hạ nhún vai: "Ngươi đừng cứ mãi coi ta là người xấu được không, ta tuyệt đối là người tốt. Về phần tại sao tới đây, vậy chắc chắn là vì nhận được thiếp mời của Thiền Vũ."

[🅡🅔🅤🅟] [Hoàn] Nam thê xung hỉ biết sinh conWhere stories live. Discover now