2.2

1.8K 296 103
                                    

Nhóm người tốp trước tốp sau lần lượt đi đến Disneyland, Lưu Kính Sơn tung chìa khóa xe bước lại gần với dáng vẻ vô cùng đê tiện, "Gì đây? Muốn chạy theo hầu bọn tôi à?"

Tiên Tiên lại reo ầm lên đầy kinh ngạc và mừng rỡ, "Tiêu Chiến!"

Tiêu Chiến không thèm để ý đến Lưu Kính Sơn, anh xoa đầu Tiên Tiên, nhìn thằng bé kéo tay Vương Nhất Bác một cách hết sức mong đợi, "Thần tượng! Chú với cậu con cũng đến chơi với con đấy à?"

Tiêu Chiến liếc xéo Lưu Kính Sơn một cái, đảo mắt rồi lắc đầu, "Không phải, cậu với thần tượng con tự qua đây đấy, chúng ta ai chơi phần nấy."

Mới đầu Tiên Tiên còn tỏ ra hơi thất vọng, nhưng cặp mắt lại bỗng dưng sáng rực lên, "Ồ, hẹn hò?"

"Ồ?" Lưu Kính Sơn bật ra âm thanh đầy hóng hớt.

Tiêu Chiến lúng túng đưa mắt nhìn sang Vương Nhất Bác, chỉ sợ hắn cảm thấy thế này quá thiếu tốn trọng, bèn trưng ra sắc mặt chẳng vui vẻ gì mà vặc lại Lưu Kính Sơn: "Ồ cái gì mà ồ?"

"Hầy," Lưu Kính Sơn lại nhích đến gần hơn chút nữa, cố tình hạ thấp âm lượng xuống ở mức chỉ có ba người bọn họ - bao gồm Vương Nhất Bác, nghe được, "Tôi cứ nghĩ mãi tại sao lại không cho Tiên Tiên nhận bố ruột mà, hóa ra là đã sớm kiếm được bố dượng cho thằng bé rồi đấy à."

Trong đầu Tiên Chiến nổ ầm một tiếng, nếu không phải vì Vương Nhất Bác ngăn anh lại, giờ này anh đã lao vào túm cổ áo Lưu Kính Sơn và nện ngay một đấm cho gã nằm đo đất luôn rồi.

"Cậu ơi..." Tiên Tiên giật mình sợ hãi trước biểu cảm của anh, bé xáp lại gần lắc lắc cánh tay anh.

Tiêu Chiến nhìn chằm chằm vào Lưu Kính Sơn, tròng mắt đã đỏ ngầu cả lên, anh siết chặt nắm đấm, cánh mũi phập phồng mãnh liệt theo từng nhịp thở.

Vương Nhất Bác vội vàng vỗ vai Tiên Tiên, "Đi chơi với bố con đi."

Lưu Kính Sơn cười híp cả mắt, lùi về sau một bước, dắt tay Tiên Tiên đi khỏi đó, bé con cứ vừa đi vừa ngoảnh lại nhìn sau mãi không thôi. Tiêu Chiến đứng nguyên tại chỗ hồi lâu rồi mới thở hắt ra một hơi, tựa như bấy giờ mới vơi bớt lửa giận từ cơn phẫn nộ vừa xong, có điều nét mặt vẫn còn rất căm tức.

"Đừng để lời nói của anh ta ảnh hưởng đến cảm xúc của mình," Vương Nhất Bác nắn nắn cánh tay Tiêu Chiến để xoa dịu anh, "Đến lúc ra tòa chắc chắn anh ta cũng sẽ dùng chiêu này, anh không thể bị anh ta dẫn dắt đánh lạc hướng được."

Tiêu Chiến nghe tới đây cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, anh nhìn thẳng vào ánh mắt điềm tĩnh của Vương Nhất Bác, thế rồi mới khe khẽ gật đầu.





Nguyên buổi sáng Tiêu Chiến chẳng có tí tâm trạng nào để vui chơi, hai người bèn ngồi xuống gọi đồ uống trong một nhà hàng.

Tiêu Chiến đưa tay lên nghịch ống hút trong cốc, cất tiếng hỏi thăm dò: "Cậu có biết luật sư của Lưu Kính Sơn là ai không?"

Vương Nhất Bác gật đầu, "Có biết, họ Lý, trước đây hai chúng tôi từng đối đầu trong cùng một vụ kiện."

"Thế..." Tiêu Chiến chần chừ mấp máy miệng, "Anh ta có giỏi không?"

[BJYX] [Trans] Danh sách nguyện vọng của Tiên TiênWhere stories live. Discover now