Chương 306: Làm Loạn

1.8K 136 32
                                    

"Phu nhân."

Hạ Nhi quay đầu nhìn về phía giọng nói truyền tới, là một gương mặt vô cùng quen thuộc.

La quản gia.

Hạ Nhi thu hồi lại ý thức đã bay xa, cười nhạt nói:

"Nếu các người còn không đổi cách xưng hô, tôi không chắc có thể kiềm giữ được sự phẫn nộ lúc này của mình đâu."

La quản gia cúi đầu cười khổ, rất biết điều liền đổi lại:

"Hạ tiểu thư, đồ đạc của cô vẫn được giữ lại ở tầng ba."

Hạ Nhi bật cười, đáy mắt còn hiện lên cảm xúc như có thâm ý, giọng nói lãnh ngạo:

"Ông đang nhắc nhở tôi phải đem tất cả đi đốt đúng không?"

La quản gia nghe thấy, có chút sững sờ, sau đó thở dài đáp:

"Hạ tiểu thư, ba năm qua chủ tịch không lúc nào thôi nhớ đến cô. Thật sự sống rất khổ sở, tôi biết mình không có tư cách nói đỡ cho chủ tịch, nhưng..."

"La quản gia. Khương Tình trôi qua ba năm qua như thế nào không liên quan đến bổn tiểu thư."

Hạ Nhi dứt lời liền cười lạnh, nắm lấy tay Lương Hạ lôi vào nơi tổ chức tiệc.

Lương Hạ hoảng hốt, quay đầu nhìn La quản gia đang cung kính khom người không nói, bóng dáng ấy tựa hồ có chút tang thương.

"Hạ Nhi, lời La quản gia nói..."

"Cậu đến đây mục đích là gì? " Hạ Nhi đột ngột quay đầu lại hỏi.

Lương Hạ ấp úng trả lời: "Khương... Khương Ngọc..."

Hạ Nhi vươn tay chỉ lên lầu hai, thấp giọng:

"Cô ta ở trên kia, đó là nơi tổ chức tiệc."

Dứt lời liền trấn an vỗ tay của Lương Hạ, sau đó kéo Lương Hạ bước lên lầu hai.

Theo cửa chính mở rộng ra, bên trong có chút động tĩnh, là tiếng nhạc du dương, và tiếng nói cười của khách mời trong phòng tiệc, từng ánh mắt đều dồn dập kéo tới.

Hạ Nhi kéo tay Lương Hạ bước vào.

Cả hội trường đang huyên náo thoáng một cái đã không còn ai nói năng gì nữa, yên tĩnh đến mức hơi thở cũng không nghe được, chỉ có thể nghe thấy tiếng bước chân không theo quy luật từ xa dần dần đến gần của hai người.

Hạ Nhi hạ tầm mắt, dưới ánh sáng rực rỡ nhưng vì khoảng cách từ cửa chính tới nơi tổ chức tiệc khá xa, mọi người không nhìn thấy khuôn mặt cô, chỉ nhìn thấy bóng dáng mảnh khảnh yểu điệu kia, giống như dải ngân hà trên trời cao, rơi xuống mặt đất toả ra từng tia sáng.

[Phần 2] [BHTT] [H+++] Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không? - GilivianWhere stories live. Discover now