Chương 25

7.2K 758 19
                                    

Một giấc này ngủ này rất sâu, lúc Đào Tri Việt tỉnh dậy thì đã là một giờ chiều.

Ánh nắng ấm áp, chiếu khắp cả căn phòng.

Đào Tri Việt dụi dụi đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ của mình, cậu nhớ ngày hôm qua hình như mình đã có một giấc mơ rất dài, nhưng vừa thức dậy thì cảnh tưởng trong giấc mơ như  đã biến mất khỏi trí nhớ.

Cậu chỉ có một ấn tượng mơ hồ, tựa như cậu mơ thấy thanh niên áo thun trắng ngày hôm qua.

Không biết hôm nay có gặp lại anh ấy không.

Mặc dù đã ngủ cả buổi sáng, nhưng cũng may là hoạt động vào buổi chiều của buổi triển lãm trò chơi thường bắt đầu sau hai giờ, bây giờ chạy tới vẫn còn kịp.

Đào Tri Việt nhanh chóng rửa mặt ăn cơm, xách lấy ba lô ra khỏi nhà.

Điện thoại vẫn im ắng như cũ, không có tin nhắn gì mới.

Sau một hồi rối rắm, Đào Tri Việt quyết đoán bỏ đăng nhập pp.

Chỉ cần cậu không online thi đây chính là tin nhắn Schrödinger, cậu có thể coi như HR đã nhìn thấy bó hoa xin lỗi trong trò chơi, sau đó gửi cho cậu một tin nhắn.

Thế giới trong game rất đơn giản thuần túy, chỉ có những động vật dễ thương, chuyên tâm chăm sóc đảo nhỏ của mình.

Ở nơi đó, Đào Tri Việt có thể làm bộ rằng gấu nâu thực sự là hàng xóm và là bạn tốt của mình, nhưng vì cậu không trả lời tin nhắn kịp thời nên đưa một món quà đến để nhận tội.

Cho dù món quà này là một bó hoa không tầm thường, cũng có thể giải thích là món quả cảm ơn dành cho HR khi đã giúp cậu sửa chữa hòn đảo, đó là hạt giống mà họ cùng nhau gieo trồng.

Nhưng ở hiện thực, cậu không thể làm ra bất cứ hành động vượt ngoài quy tắc với một thẳng nam đã có người mình thích được.

Dòng người trong buổi triển lãm trò chơi hôm nay còn đông hơn hôm qua, may là buổi chiều thì đoàn người tiến vào phòng không dài, Đào Tri Việt đợi một lát đã được vào trong.

Khu vực được yêu thích nhất vẫn là khu vực thử nghiệm của Chiến tranh hoa hồng, sau một đêm đẩy nhanh tốc độ làm việc khẩn cấp, ngôi nhà hoa hồng được chuẩn bị kỹ lưỡng cuối cùng cũng được mở cửa cho công chúng tham quan, giờ phút này khán giả tham gia triển lãm đã chật kín từ trong ra ngoài, rất nhiều người đến để chụp ảnh và check in.

Đào Tri Việt đứng bên ngoài đám đông, ngây ngẩn một hồi.

Hôm qua cậu đã chơi game trong phòng chơi độc lập ở tận trong cùng căn nhà, chơi suốt một buổi chiều, có một người đàn ông xa lạ ngồi bên cạnh khiến tình cậu đập thình thịch.

Bây giờ nhớ lại, thật giống như là một thế giới xa xăm nào đó.

Bên cạnh căn nhà nhỏ có nhân viên đã gặp hồi hôm qua, hắn mồ hôi nhễ nhại duy trì trật tự, sau lưng là một biển hoa hồng, lãng mạn như một câu chuyện cổ tích.

Đào Tri Việt nhìn trong chốc lát, yên lặng rời đi.

Dựa thèo hành trình đã được lên kế hoạch từ trước, Đào Tri Việt cầm sổ ghi chép, đi đi dừng dừng ở giữa các gian phòng, ghi chép với vẻ mặt nghiêm túc.

Xin chào, tình huống này đã kéo dài bao lâu rồi?Where stories live. Discover now