CHƯƠNG 13:Thích khách

183 27 0
                                    

Thái Anh ngồi ở trêи giường, tay nâng năm bộ y phục thái giám mới tinh lên, cười khổ nói: "Nghệ Lâm nha đầu kia, điều này cũng tốt. Thứ hai đến thứ sáu đều có thể đủ dùng."

Nghệ Lâm đem quần áo mang tới đây sau đó rời đi, nguyên nhân là Hoàng hậu đã lâu rồi không dùng bữa cùng với nàng. Cuộc sống trong cung thật đúng là đủ chuyện bất đắc dĩ, rõ ràng hai mẹ con như vậy hết lần này đến lần khác lại không thể ở cùng một chỗ, Thái Anh ở trong lòng tưởng tượng đến vẻ mặt vừa nói vừa cười của Nghệ Lâm đang dùng bữa cùng Hoàng hậu giờ phút này, phát ngốc gϊếŧ thời gian.

Không ai bồi nàng, thời gian trôi qua cũng thật sự là quá chậm. Thái Anh thay một bộ y phục thái giám mới rồi chui vào trong chăn, hiện tại không ai quấy rầy, cuối cùng cũng có thể ngủ ngon giấc.
Thái Anh chẹp chẹp miệng, mặc dù bụng dưới vẫn còn có chút đau, nhưng hiện tại so với tối hôm qua đã tốt hơn nhiều."Ngủ đi ngủ đi, Kentucky Fried Chicken , McDonald đang đợi ngươi đó."Thái Anh lẩm bẩm nhắc tới đồ ăn mình yêu thích, cơn buồn ngủ đánh úp lại , chỉ chốc lát sau nàng liền đi vào giấc mộng.

Trong mộng, Thái Anh đang giơ cao một cái đùi gà ngồi ở trêи ghế tại Kentucky Fried Chicken vừa uống coca vừa nghêu ngao hát. Chính là hát không bao lâu, Thái Anh bị một trận gió to thổi xuống khỏi ghế."Thật là lạnh." Thái Anh theo bản năng kéo chăn đắp lên trêи người, hoàn toàn không có ý thức được cửa sổ bị một cái bóng đen mở ra, sau đó lại khẽ khép lại.

"Mở cửa! Mở cửa!" Cửa bị gõ mạnh, Thái Anh mơ mơ màng màng từ trêи giường tỉnh lại, bất mãn hướng về phía cửa quát lớn: "Ai a ? Có để cho người ta ngủ hay không?"

"Mở cửa, mở cửa! Mở cửa nhanh lên!"Người ngoài cửa vẫn là không đạt được mục đích không buông tha. Thái Anh bị hắn làm cho không cách nào ngủ tiếp, xoẹt một cái từ trêи giường đứng lên đi ra mở cửa. A? Đây không phải là vị Chư Cát Lượng mà ta đã gặp ở Ngự Hoa Viên sao? Thái Anh kinh ngạc nhìn người trung niên râu ria rậm rạp tay cầm đại đao bóng loáng kia, phía sau hắn là đội thị vệ mặc áo vàng, đao vốn là đeo bên hông toàn bộ đều đang nắm trong tay.
"Uy, Gia Cát . . . . Không phải, vị đại ca này ngài nửa đêm tới chỗ ta làm gì a?"Thái Anh đứng ở cửa hắc hắc cười, mới vừa rồi bị bộ dạng hung thần ác sát của những người này dọa một chút, nàng coi như là hoàn toàn tỉnh ngủ.

"Có thích khách vào cung ám sát hoàng thượng, chúng ta tới tróc nã thích khách."Dư Trấn vừa nói vừa nhìn vào trong phòng phía sau Thái Anh .

Thích khách? Hoàng cung này như thế nào ba ngày bị hai lần thích khách. Thái Anh thấy có chút buồn cười, đang muốn nói cái gì đó để trêu chọc một chút, lại cảm thấy có một chất lỏng ẩm ướt rơi vào mặt. Nàng làm bộ như đang gãi mặt, đưa ngón tay quệt đi chất lỏng kia , lúc ngón tay lướt qua mũi, ngửi thấy mùi máu tanh nàng liền hiểu được.

"Kia kia, vị đại ca này. Ngươi xem cái phòng nhỏ này của ta ngay cả ruồi bọ cũng lười đến, thích khách làm sao có chạy đến đây được a !"Thái Anh cố ý tránh sang một bên, để cho Dư Trấn nhìn kỹ hơn một chút.
"Hừ, chúng ta đi."Sau khi Dư Trấn xác định trong phòng không có người khác liền khoát tay ra hiệu cho binh lính ở phía sau, đi nơi khác tìm tung tích của thích khách.

[Cover] [Allchaeng] Hồng bài thái giámNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ