142. Sợi dây và dây cót: Chú Sứ Giả (Kẻ nguyền rủa)

2.7K 242 59
                                    

Mặt trăng treo bên ngoài những đám mây phản chiếu một dấu chân nông sâu khác nhau trên bãi biển đảo.

Bước chân của Bạch Sở Niên càng ngày càng nặng nề, bụng đau quặn, hắn chống đầu gối quỳ gối trên bờ, nước biển lạnh lẽo lần lượt cuốn lên đùi hắn, lại bao trùm lấy huyết châu sau tuyến thể cổ hắn rút lui về.

Quặng thạch trên tai ẩn hiện ánh sáng màu lam tối giống như nhịp tim chỉ dẫn hắn, Bạch Sở Niên có thể cảm ứng được phương hướng của Rimbaud, hắn đi sâu vào nước biển, nhưng đi trong nước so với đi lại trên đất liền tốn công sức hơn nhiều, sức chịu đựng được mà bác sĩ Hàn thiết lập lại cũng tiêu hao hầu như không còn.

"Rimbaud... cách mình gần hơn rồi..." Trước mắt Bạch Sở Niên càng ngày càng tối, không biết từ lúc nào trong miệng tràn vào một luồng nước mặn tanh, nước biển rót vào lỗ tai, ngay cả tiếng gió cũng không nghe thấy, chìm vào trong yên tĩnh của biển rộng.

Hắn ngất xỉu, máy thông tin liên lạc rung động nhẹ, nhưng hắn không thể nghe thấy nó.

Rimbaud ngậm vali sâu bơi thẳng vào sâu rốt cục cũng nhìn thấy bộ lọc khí dưới cùng.

Sức ép sâu của nước biển của anh đã vượt qua giới hạn tối đa mà người bình thường mặc quần áo lặn có thể chịu đựng được, bởi vậy trên bộ lọc không còn trang bị thiết bị và mật mã chống đặc công nữa. Rimbaud tay không ép chân vịt, dùng sức kéo xuống, kéo lá chắn gió xuống, sau đó vươn móng vuốt nhọn ra xé rách bộ lọc, bởi vì thay thế bất tiện, chất liệu của bộ lọc đặc chế cực kỳ rắn chắc, không dễ rỉ sét, đồng thời cũng không dễ dàng bị cá nước sâu phá hư. Rimbaud liên tục cắn xé một cái lỗ nhỏ chỉ đủ vươn cánh tay.

Dòng nước mang theo một trận dị âm rất nhỏ chảy đến bên tai Rimbaud, Rimbaud dựng thẳng vây tai màu xanh biếc lên nghe tiếng động từ đỉnh đầu truyền đến.

Đó là một âm thanh lạ.

Cửa chống trộm của ngân hàng dược tề thâm thủy khi tiến vào không cần mật mã, chỉ cần cảm ứng được có người tiếp cận sẽ mở ra, bởi vậy người nọ cơ hồ không hề ngăn cản nhanh chóng tiếp cận anh, hơn nữa còn mang theo một cỗ sát khí mãnh liệt.

Tiếng ồn càng ngày càng gần, bên trong quá mức chật hẹp, đuôi tay Rimbaud thi triển không ra, anh buông tay ra, nước biển ngưng kết trong tay thành một cái cưa điện thép thủy hóa, khi chạm vào lưới lọc phát ra ánh sáng xanh lẻ tẻ, cưa lưới thép mở ra một lỗ hổng lớn, Rimbaud dùng sức cắn lưới thép xé rách xách vali từ trong khe hở chen ra ngoài.

Trong nháy mắt anh đã thoát ly khỏi kho dược tề, cánh cửa phòng trộm cuối cùng cũng mở ra. Eris từ phía trên bơi xuống, tay suýt nữa bắt được đầu đuôi Rimbaud.

Eris là một thí nghiệm thể cải tạo vô sinh vật, hắn ta không cần thở, nín thở đối với hắn  mà nói không có bất kỳ ảnh hưởng nào, bất lợi dưới nước nhỏ hơn.

Trên người hắn mang theo mùi máu tươi nồng nặc tán vào trong huyết vụ trong nước biển ẩn chứa một chút tin tức tố Brandy như có như không.

"Nghe nói con mắt của anh sẽ chảy ra trân châu, nếu tôi đào mắt anh ra nuôi trong bể cá, mỗi sáng đều có thể nhặt được trân châu sao?" Eris dùng hai tay tách nước chảy về phía Rimbaud, chỉ vào cái rương trong tay anh, ngoắc tay với anh: "Đem dược tề HD cho tôi, dù sao thứ này các người cầm cũng vô dụng. Tôi không biết nó có ích lợi gì, nhưng Knicks muốn tôi cướp nó."

[ABO/EDIT] [Hoàn] Nhân Ngư Hãm LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ