Chương 28: Ta liền trở thành người cô đơn rồi

4.7K 312 9
                                    


Dư Chu nhớ tới mấy lời Dư Khánh đã nói thì tất nhiên là Cẩm Xuyên cũng có thể nhớ tới, ngoài ra cậu còn khá là gan dạ, hứng thú bừng bừng nhìn về phía Dư Chu,

"Không phải Khánh thúc nói bên trong núi còn có chỗ khác cũng mọc nó hay sao, chúng ta có thể đi tới chỗ đó để hái mà."

Cậu càng nói càng cảm thấy đây là một ý kiến không tồi, thậm chí còn sắp xếp xong hết những chuyện về sau luôn rồi,

"Chúng ta đi vào bên trong núi hái thêm khoảng hai ngày thì số cây chè ở vách núi cũng vừa đúng lúc mọc tốt rồi, đến lúc đó có thể lại trở về bên vách núi hái tiếp, cứ tuần hoàn như vậy liền không có khoảng trống thừa thãi nào hết."

Dư Chu dùng đầu ngón tay dí nhẹ vào trán Cẩm Xuyên một cái, hắn bất lực nói:

"Khánh thúc nói chính là ở sâu bên trong núi đấy, ngươi không sợ gặp phải sài lang hổ báo gì đó đem ngươi bắt đi hả?"

Thân thể Cẩm Xuyên khẽ run lên một cái, chậm rãi nói:

"Không ... không đến nỗi đó đâu nhỉ?"

"Tại sao không đến nỗi đó hả, cũng không biết buổi sáng hôm qua là ai mới tới gần khu vực vách quỷ khóc liền cảm thấy sợ hãi rồi ấy nhỉ,"

Dư Chu liếc xéo Cẩm Xuyên một cái, giả vờ bộ dáng đáng thương than thở,

"Vả lại đâu, nếu đệ bị lão hổ gì đó bắt đi mất thì ta liền trở thành cô gia quả nhân rồi."

Cẩm Xuyên xấu hổ trách mắng,

"Cô gia quả nhân cái gì chứ, không cho phép huynh nói mấy lời đó."

"Đệ không đòi đi vào sâu trong núi nữa thì ta liền không nói tiếp."

Dư Chu nhún nhún vai nói.

"Vậy huynh nói xem phải làm như thế nào?"

Cẩm Xuyên thẳng thắn nói,

"Biết rõ bên trong núi cũng có lá chè mà bản thân không thể đi hái về thì ta thực luyến tiếc mà."

"Chúng ta có thể thuê người đi hái."

Dư Chu cũng cảm thấy tiếc, nhưng hắn càng quan tâm tới tình trạng thân thể và sự an toàn của hai người nhiều hơn, hai người họ đều không thuộc kiểu người quen làm những công việc nhà nông với cường độ cao, sáng sớm đến giữa trưa đi hái búp chè, buổi chiều với chiều tối sao trà, ngay cả chút thời gian nghỉ ngơi cũng không có, những ngày tháng như vậy duy trì liên tục hai ngày ba ngày còn đỡ, chứ làm trong khoảng thời gian dài thì nhất định sẽ mệt mỏi tới sinh bệnh thôi.

Mặc dù hắn biết rõ số lá chè này có thể bán được với giá cao, nhưng nếu phải đánh đổi bằng thân thể khỏe mạnh của hai người thì đúng là mất nhiều hơn được, dù sao điều kiện chữa trị ở thế giới này cũng có hạn, chút bệnh nhỏ cũng đều là rủi ro lớn.

"Thuê người đi hái?"

Cẩm Xuyên nghe vậy lại trầm ngâm một lúc lâu rồi mới nói,

"Như vậy có được không?"

Dư Chu không trả lời cậu mà chỉ mỉm cười hỏi ngược một vấn đề khác,

Trồng trọt làm giàu tại dị giớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ