Chap 13: Minh oan (2)

200 21 5
                                    

*Cạch*

- Thưa cô, thầy hiệu trưởng bảo em đưa DoraKuro lên văn phòng có chút chuyện ạ!

DoraWang vừa mở cửa lớp, chả để cho ai kịp phản ứng đã nói ra nhanh nhất có thể. Thậm chí còn chẳng biết nét mặt cô giáo và các bạn học sinh khác ra sao đã chạy đến lôi thanh niên ngơ ngác đi, để lại trong lớp một làn khói trắng.

- À... ờ... Nó chạy giặc hả bây? - Cô giáo nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt như thể một thước phim tua nhanh, còn cái lũ học trò ở dưới thì hóa đá mất tiêu rồi. Trời ơi... tin được không? DoraWang đến tìm DoraKuro kìa...

- Này! Bỏ ra mau! - DoraKuro hét lên

- Chưa được! - Wang mồm thì nói, chân thì không ngừng chạy. Trông cái hành lang anh chạy qua chả khác gì mới chống chọi lại bão cả.

Anh kéo cậu ta lên lớp anh, phòng học trống hua trống hoắc, mọi người có vẻ chưa về. Còn thầy giáo thì không lên lớp... à thì lớp có 6 đứa học sinh mà cả 6 đều xin nghỉ thì thầy lên lớp làm gì? Thầy thà đi ngủ cho khỏe còn hơn...

- Mọi người chưa về nữa sao? - DoraWang đảo mắt một vòng quanh lớp, tay vẫn túm áo tên robot mèo đen đang ngồi dưới sàn vì bị kéo đến sây sẩm mặt mày.

- Này! Giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra coi! - Kuro vung tay, thoát khỏi bàn tay Wang.

- Vào lớp trước đi đã... - Wang từ tốn nói, ánh mắt nhìn người trước mặt không có tí thiện cảm nào.

- Không! Nói luôn đi rồi để tôi đi! - Kuro tức giận đáp trả. Ánh mắt đầy vẻ thù địch. Thử hỏi đang ngồi yên vị trong lớp rồi bị đối thủ của bạn chạy vào lôi đến lớp nó xem bạn có phát điên lên không?

- Đã thế lại còn lôi thầy hiệu trưởng làm lá chắn nữa chứ? Nếu tôi bị hiểu lầm là làm chuyện xấu rồi bị gọi lên phòng thầy thì ai chịu trách nhiệm?

- Tôi sẽ là người chịu trách nhiệm! Còn tôi đưa cậu đến đây là có việc cần nhờ... - Wang thở dài, thực sự không muốn mở miệng nói với cậu ta câu nào đâu, thực sự không.

- Việc cần nhờ? Nếu muốn tôi nhường cậu trong kì thì toán học sắp tới thì tôi xin phép không nhé! - Đôi lông mày đen đanh lại, giọng nói vô cùng đanh thép.

- Không hề, kì thi đó tôi không quan tâm! - Wang lắc đầu - Việc tôi nhờ cậu giúp còn hệ trọng hơn vậy! Nó có liên quan đến một người bạn của tôi.

Đối phương nghe thế liền nhíu mày đầy khó hiểu. Wang hiểu ý nói tiếp:

- Là chuyện trưa nay! Cậu có ở đó, chắc cũng đã chứng kiến toàn bộ sự việc.

- Ừ! Là việc hai tên robot kia xách cổ áo, tính đánh một chủng loại giống chúng ta phải không? - Kuro khẽ gật đầu, lòng lờ mờ đoán ra mọi chuyện.

- Đúng! Thế nhưng hai tên ấy không bị phạt. Ngược lại, Doraemon- bạn tôi- đồng thời cũng là người suýt bị đánh mới là người bị phạt. Chính vì vậy tôi muốn cậu làm chứng rằng hai tên kia đã ra tay trước, có như vậy, Doraemon mới thoát tội... - Wang đáp

- Tại sao tôi phải làm vậy? Cậu ta là bạn cậu chứ có phải bạn tôi đâu? - Kuro nói. Chuyện này cũng đã nằm trong dự liệu của Wang.

AllDoraemon /Doraemonzu/ - Chúng tôi thích em lắm đóWhere stories live. Discover now