Chương 43: Gián đoạn

357 25 0
                                    

Chu Hạ Hạ ngủ cả buổi trưa trong sòng bạc, không ai quan tâm đến cô nên cô ăn rất nhiều đồ ăn nhẹ miễn phí ở đó.

Mặc dù có chút ồn ào, nhưng nhiệt độ trong sòng bạc rất mát mẻ, ghế sofa cũng êm, bóng lưng của Chu Dần Khôn ở ngay trước mặt cô, Hạ Hạ ngồi đó yên bình nghỉ ngơi, nhưng cô lại không dám ngủ thật, sợ rằng Chu Dần Khôn sau khi đánh bạc  sẽ rời đi mà không đưa cô đi cùng.

Bữa tối diễn ra tại nhà hàng của khách sạn.

Người lớn đều uống rượu rất lâu, Chu Hạ Hạ luôn có cảm giác như trên người có mùi thuốc lá, đồng thời có chút tiếc nuối cho bộ váy mới của mình. Chu Dần Khôn và Kiều Toa Ngang đang dùng bữa tối dưới ánh nến ở vị trí VIP nên đương nhiên sẽ không để ý tới Chu Hạ Hạ. Cô chỉ có thể ở lại với A Diệu,  ăn được hai miếng, cô đã hỏi liệu cô có thể quay lại phòng và tắm trước không.

A Diệu nói cho cô biết mật khẩu phòng, suy nghĩ một chút rồi gọi Hạ Hạ vừa mới đứng dậy.

"Lát nữa tôi sẽ hỏi nhân viên thuê phòng mới cho cô. Tối nay có thể sẽ phải ở phòng mới."

Hạ Hạ gật đầu: "Được, cảm ơn anh. Tôi sẽ trả lại tiền cho anh sau."

Sau đó cô trở về phòng, lúc này chủ nhân căn phòng không có ở đây, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Nghĩ rằng anh sẽ không ăn xong bữa tối sớm như vậy, Hạ Hạ bước vào phòng tắm trong phòng ngủ, vừa bước vào đã có thứ gì đó đập vào mắt cô.

Điện thoại.

Cô dừng lại, vô thức bước tới, cầm chiếc điện thoại bên cạnh giường lên.

Cô bị tên bắt cóc lấy mất điện thoại di động và ví, cũng không liên lạc được với gia đình, hôm qua khi nhìn thấy điện thoại ở phòng khách, cô muốn báo cho ba mẹ rằng cô vẫn an toàn. Chỉ là ngày hôm qua cô đã xin Chu Dần Khôn cho cô sử dụng phòng tắm của anh nên cô thực sự không dám đưa ra yêu cầu khác nữa.

Hiện tại anh không có ở đây, Hạ Hạ quay đầu nhìn về phía cửa phòng, nhất thời anh sẽ không quay lại, cô lo lắng bấm số, sau đó nín thở chờ đợi.

Nhưng không ngờ truyền đến lại là một người phụ nữ với giọng nói nhẹ nhàng, lịch sự và chuẩn tiếng Thái: "Xin chào quý khách, đây là quầy lễ tân của khách sạn. Số điện thoại của khách sạn chỉ dùng để gọi nội bộ. Nếu quý khách muốn liên hệ với bên ngoài, cần phải để lễ tân chuyển cuộc gọi. Bạn có cần không?"

Hạ Hạ nghe xong nửa đoạn còn tưởng rằng không liên lạc được với ba, nhưng không ngờ cô chỉ cần chuyển cuộc gọi, liền nói: "Được, cảm ơn."

"Không cần khách sáo, việc chuyển điện thoại sẽ mất một chút thời gian, vì nhu cầu hiện tại khá lớn, sẽ mất từ ​​mười lăm đến hai mươi phút, xin thông cảm ."

"Được."

Hạ Hạ cúp điện thoại, đi vào phòng tắm và tắm rửa nhanh nhất có thể. Sau khi ra ngoài, cô ngồi trên sô pha chờ điện thoại, nhưng thời gian chờ có vẻ lâu hơn lễ tân nói, cuối cùng Hạ Hạ cũng đứng dậy.

Điện thoại trong phòng cần chuyển tiếp nên đến thẳng quầy lễ tân khách sạn để gọi sẽ nhanh hơn?

Hoặc là, trong khách sạn có một chỗ gọi điện thoại, nếu miễn phí thì tốt nhất, nếu không miễn phí... Hạ Hạ vừa nghĩ vừa bước ra ngoài, cô chỉ mới lên được một lúc, có lẽ A Diệu vẫn còn ở dưới đó. Cô chỉ có thể xấu hổ hỏi anh ta vay tiền lần nữa.

[Edit] Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ - Chu Phù YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ