Chap 28: Sáng tỏ

2.1K 131 23
                                    

Tắm rửa sạch sẽ, bao tử cũng được lắp đầy, cảm thấy thoải mái, cậu trùm chăn đắp kín, thích thú hưởng thụ sự êm ái dưới lưng, lại nghĩ đã lâu không đổi nệm, lúc về phải vòi anh mua một cái mới a.

- Ji Yong vừa tắm ra cứ nghĩ cậu đã ngủ nào ngờ vẫn đang loi nhoi trên giường có vẻ đến lúc đổi nệm mới cho cậu: "Em thích nó sao, lúc về sẽ mua một cái chứ?".

- Nghe thấy Ji Yong đoán trúng ý mình cậu hạnh phúc nhào đến ôm anh 'Oppa để em sấy tóc giúp anh'.

- "Ầy...không cần nịnh anh như vậy"_Ji Yong nhìn cậu đầy nghi hoặc.

- 'Không phải như vậy mà'_nói rồi ánh mắt chăm chú nhìn bàn tay bị thương của anh, nó sưng tấy rồi, ánh mắt lại một màn hơi nước.

- "Ya. Ngốc. Tay anh không còn đau nữa"_anh ôn nhu ôm cậu vào lòng "Em có nhớ hôm nay là ngày gì không ngốc?"

- '....'_Cậu ngẩng lên giương đôi mắt ngây thơ nhìn anh, lại như đang suy nghĩ lục tìm ký ức, không lâu sau trong lòng lại gợn sóng, viền mắt đỏ dần. Cậu sao lại quên mất ngày hôm nay chứ, cái ngày đã thay đổi cuộc đời cậu, cái ngày anh đã đến nhận nuôi cậu, cậu đã gây ra thật nhiều tội, thật ngu ngốc mà.

- "Bảo bối ngốc. Không cho phép em khóc nữa"_anh dịu dàng hôn lên đôi mắt đỏ của cậu, "Anh muốn tặng em một chuyến du lịch biển, là muốn em được bất ngờ nào ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này nhưng dù sao nơi này cũng không tệ, sau này chúng ta đi vẫn không muộn. Có phải đã đến lúc nói cho anh biết ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì không, biểu hiện của em rất lạ a, mỗi lần anh nhắc đến chuyện này lại là lãng trách ánh mắt của anh".

- Tâm trạng cậu từ hối hận chuyển sang xúc động, tiếc nuối và cuối cùng là xấu hổ, nếu nói ra những gì hôm đó cậu thấy, đến bây giờ ít nhiều cậu đã tìm được lý do cho những chuyện hôm đó, thật không biết phải nói như thể nào với anh, càng không muốn bị anh chọc...... mặc dù cậu có 'chút' ngốc thật ←_←

- Thấy cậu lại rơi vào trạng thái độc thoại, để lộ vẻ mặt ngây ngô đến 'đáng ghét', anh liền đưa tay lợi dụng thời cơ mà bẹo má cậu.

- 'Aaaaa... Oppa đau mà *hức*'_anh ấy lại lên cơn rồi, lúc nào cậu sơ hỡ một chút là lại bị nhéo má, ai bảo má cậu là độc quyền của anh chứ, cũng may cậu đã giảm cân bớt vậy mà..........anh vẫn là nhéo được >"<

- "Nãy giờ nếu em không mở mắt, anh còn tưởng em đã ngủ quên., ngủ thôi, mắt em ngày càng hơn gấu trúc rồi, lại đây nào"_lần này không bẹo má mà là nhéo mũi cậu.

- Cậu vẻ mặt hờn dõi nhưng lại ngoan ngoãn rúc vào lòng anh, cũng quên mất câu hỏi vừa nãy của anh, nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.

Không gian lại rơi vào trầm mặc, tiếng thở đều đều của cậu bên tai anh, anh mĩm cười ngắm nhìn cậu đang say ngủ, anh cũng rất muốn nhắm mắt nhưng là đang đợi điện thoại., anh đã đặt chế độ im lặng lý do cũng rất dễ đoán. Không lâu sau đó điện thoại bên cạnh phát sáng.

- "Giám đốc"_đầu dây bên kia giọng nói rụt rè.

- Anh nhẹ nhàng rời khỏi phòng ngủ: "Nói"_ anh chỉ nói một từ cũng khiến đầu giây bên kia thêm rét run.

(Nyongtory) You are my everythingDove le storie prendono vita. Scoprilo ora