Sống chung? Cũng được!

11.9K 591 152
                                    

- Ngươi còn không mau về, trời bắt đầu tối rồi đấy.

- ta không muốn về.

*về? Về đâu?*

- vậy thì chờ làm mồi cho thú đi.

Hẳn phẩy tay rồi biến mất.

- haizz, giờ thì làm gì đây, mình đói rồi lại không muốn đi về chút nào, đời bạc bẽo mà.

Cô ngồi đọc thoại một mình, tay phải gác lên trán làm vẻ mệt mỏi.

- muốn về cũng chả biết đường, còn lỡ như gặp con quái nào là mình tèo chắc, tiến thoái lưỡng nan.

*ọt*~~ *ọt*~~. Cô lấy tay xoa xoa cái bụng đang kêu một cách trông rất ư là....mất nết.

- con gái con đứa!

Tiếng nói lại đột ngột vang lên.

- Ôi mẹ ơi..!

Cô hốt hoảng ngồi bật dậy ôm tim.

- Ngươi không xuất hiện đàng hoàng được à?

- ngươi gan nhỉ?

- ta tưởng là tên biến thái nào!

*biến thái* mi mắt Zeref giật giật, một ý nghĩ xoẹt qua não hắn, bỗng chốc hắn trưng ra biểu cảm xảo nguyệt vô cùng cực.

- nè đừng nói ngươi định giở trò tinh trùng thượng não với ta đấy nhé.

Nhìn vẻ mặt đó của hắn Lucy thề rằng cô chưa bao giờ dám nghĩ nó lại xuất hiện trên mặt Zeref

- Nếu là như vậy, ngươi liệu có thoát được?

- ngươi thật muốn cưỡng hiếp gái nhà lành?

Hắn đột nhiên tiến về phía cô, hắn lên một bước cô lại lùi một bước, gương mặt biến thái của hắn vẫn được duy trì.

- Ngươi định làm gì?

Cô lắp bấp hỏi khi cả lưng dựa vào thân cây phía sau, tay hắn đặt song song với đầu cô, khóe miệng hắn cong lên nụ cười nhếch mép hoàn hảo.

- Ngươi nghĩ sao?

- Ngươi-ngươi-ngươi....bớ người ta có kẻ háo sắc, cứu tôi với, cứu người đi, có con quỷ háo sắc, độc ác, giết người không chớp mắt đang định thịt một con cừu non ngây thơ trong sáng xinh đẹp đáng yêu baby "xì tin" dâu..

Hắn đen mặt nhìn cô la hét, tay còn đánh đấm vào ngực hắn.

- ưm..ưm..ứm..ưm..

Một tay hắn giữ hai tay cô, còn tay kia bịt biệng cô lại. Mặt hắn kề sát mặt cô, gằn giọng.

- ảo tưởng, con gái có chết hết ta cũng không điếm xỉa tới ngươi.

Zeref không biết rằng chính câu nói này của hắn sau này đem lại cho hắn bao nhiêu rắc rối và phiền muộn.

- hơ..hơ..vậy ngươi mau tránh xa ta ra. Anh em nhà ngươi thật giống nhau, rất thích lấy người ta ra làm trò đùa sau đó quẳng đi không thương tiếc.

Cô gào lên, quả thật lời nói của hắn đã động chạm đến nổi đau cô đang cố giấu. Mắt khẽ đỏ ửng nhưng cô không khóc, quay phất lại bỏ đi đến bờ hồ ngồi xuống. Hắn biết mình đã đùa quá trớn, nhưng hắn không hiểu sao lại làm cái hành động đó? Ham mê nữ sắc? Không hề, mấy trăm năm nay hắn gặp không ít đứa con gái đẹp hơn cô, điện nước cũng hơn cô nhưng hắn chả thèm để mắt tới. Đến mùa động dục? E...hèm..tôi xin được phép bát bỏ ý kiến này một vạn lần. Hắn lắc lắc đầu, nhìn cô như vậy hắn rất áy náy, nhưng lời nói của cô....hắn hơi bị thông minh nên cũng mờ mờ đón được phần nào rồi....haizz, rắc rối quá, hắn đưa tay vò vò cái đầu rối xù của mình. Hình tượng của hắn cũng vì thế mà bay xa.

(Zerlu) "Tìm Thấy Nhau"Where stories live. Discover now