Quyển 4 * Chương 61-70

17K 234 12
                                    


Đợi sau khi Đông Phương Hào mang Đông Phương Tinh đi, sân luận võ lại lần nữa khôi phục bình thường.

Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cùng nhau đi về phía sân luận võ lần nữa, sau khi Đông Phương Tinh rời đi trên đài chỉ còn lại có chín người, yêu cầu chọn năm người trong chín người bọn họ khiêu chiến.

Đông Phương Ảnh nhìn thoáng qua hướng Đông Phương Cường , khi Đông Phương Cường nhẹ gật đầu thì trong tim của hắn đã có quyết định.

"Năm người các ngươi có thể chọn cách khiêu chiến của riêng mình, thành công thì có thể đủ tư cách tiến vào động Hạo Thiên, hiện tại bắt đầu đi!" Đông Phương Huấn cất giọng nói

Kèm theo giọng nói của Động Phương Huấn , năm người không phải đấu lúc trước cũng nhanh chóng hướng người khiêu chiến mà bọn họ đã lựa chọn, cùng lúc đó Đông Phương Ảnh cũng đi tới trước mặt Hàn Như Liệt.

"Ta khiêu chiến Đông Phương Liệt!" Đông Phương Ảnh lên tiếng nói, lúc này Đông Phương Ly hoàn toàn không có lực tái chiến , nhưng nếu khiêu chiến nàng không thể nghi ngờ sẽ dẫn tới mọi người giễu cợt và chất vấn, để cho Quán chủ thất vọng mới là hành động không sáng suốt nhất .

Nhìn Đông Phương Ảnh trước mắt, trong mắt Hàn Như Liệt xẹt qua thần sắc phức tạp, xem ra nam tử trước mắt chính là người Đông Phương Cường phái tới.

Hàn Như Liệt buông lỏng tay đang nắm hai vai của Mộ Chỉ Ly, khuôn mặt tuấn dật tràn đầy vẻ quan tâm, nói: "Ly nhi, nàng hãy nghỉ ngơi cho tốt, lát nữa ta sẽ đến."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: "Ta chờ chàng, cố gắng lên!"

Trên đài tỷ võ lần nữa triển khai tỷ thí, mà sau khi một cuộc tỷ thí chấm dứt lần này danh sách động Hạo Thiên cũng đã định rồi.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nhắm mắt lại, thời điểm không ai phát giác hai tay trắng nõn đã cầm hai quả tinh thạch, điên cuồng hấp thu năng lượng trong đó, tranh thủ khôi phục bằng tốc độ nhanh nhất.

Không có ai chú ý tới cử động của nàng, trước mắt nàng phải tu luyện khôi phục thôi.

Hàn Như Liệt và Đông Phương Ảnh hai người xa xa đối diện nhau , đồng dạng hai người đều mặc áo trắng nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác bất đồng.

Một đôi mắt ưng của Đông Phương Ảnh chăm chú nhìn chằm chằm Đông Phương Liệt trước mắt, Đông Phương Liệt có thể đi tới một bước này đủ để chứng minh thực lực của hắn, mình muốn giày xéo hắn rất không dễ dàng.

Nhất định phải cẩn thận, nếu không cẩn thận sợ là mình sẽ rập khuôn theo Đông Phương Sam, nghĩ tới bộ dáng kia của Đông Phương Sam, hắn đã cảm thấy một trận hoảng sợ.

Khóe miệng Hàn Như Liệt như cũ cong lên nụ cười tà tứ , nhìn về Đông Phương Ảnh, trong con ngươi chỉ còn lại một luồng rét lạnh, muốn đối phó người của hắn, hắn cũng không bỏ qua cho.

Lúc hai người đối diện nhau, một trận tia lửa từ trong mắt hai người bắn ra.

"Bắt đầu!" Kèm theo tiếng người trong tài ra lệnh, hai người nhanh chóng nhập cuộc.

Hàn Như Liệt một bước đột nhiên bước ra, Thiên Lực mênh mông bên trong cơ thể nháy mắt bắt đầu khởi động, cảm nhận được trong cơ thể kia tràn đầy lực lượng, độ cong khóe miệng không khỏi lớn ra mấy phần.

Thân hình vừa động, động tác Hàn Như Liệt giống như lôi điện nhanh chóng xuất hiện ở phía sau Đông Phương Ảnh , năm ngón tay nắm chặt, quả đấm kia tràn ngập kình khí mạnh mẽ hung hăng từ phía sau lưng Đông Phương Ảnh ném tới.

Cảm nhận được tiếng gió bén nhọn phía sau, hồi chuông cảnh giác trong lòng Đông Phương Ảnh vang lên, lập tức xoay người lại, vội vàng nghênh đón một quyền kia.

"Oành"

Hai quả đấm va chạm, Hàn Như Liệt đứng tại chỗ bất động, mà Đông Phương Ảnh lui về phía sau mấy bước mới đứng vững thân hình.

Nhìn một chút quả đấm của mình, sắc mặt Hàn Như Liệt như cũ lạnh nhạt, hắn ra chưởng rất thong dong khác xa so với Đông Phương Ảnh vội vàng ứng đối, nhưng mới vừa rồi lực lượng hai bên đụng nhau, hắn đối với thực lực Đông Phương Ảnh cũng hiểu rõ.

Cùng Hàn Như Liệt giao đấu, bị Hàn Như Liệt đánh lén một cái, kết quả là sắc mặt Đông Phương Ảnh có chút không được tốt, hắn không nghĩ tới thân hình Hàn Như Liệt lại nhanh như vậy, thời gian trong nháy mắt có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở phía sau mình.

Chính là bởi vì ... thân pháp quỷ dị này hắn mới không có phòng bị, thế cho nên chiêu thứ nhất mới rơi vào thế hạ phong, lực đạo mạnh mẽ kia khiến cho tay của hắn một trận tê dại, cảm giác hơi đau đớn.

Song, trong lòng thì tràn đầy rung động, thực lực Đông Phương Liệt này lại mạnh như thế, mới có nửa năm mà đã tăng lên tới Kim Đan cảnh, tốc độ này thật sự kinh khủng! Lực đạo mạnh mẽ kia cho dù là cường giả Kim Đan cảnh cũng không cách nào bằng được.

Nghĩ tới đây, tâm Đông Phương Ảnh cũng dần dần lạnh xuống. Đông Phương Ly mới là Trúc Cơ cảnh mà đã có thể đem nửa bước Kim Đan cảnh Đông Phương Sam phế ngay lập tức, thực lực của mình và Đông Phương Liệt không phân cao thấp, đây căn bản không có chút phần thắng nào!

Ở thời khắc trong lòng Đông Phương Ảnh bắt đầu sinh ra ý thối lui , khóe mắt trong lúc lơ đãng thấy được Đông Phương Cường dưới đài, tâm thần rùng mình, hắn đã không có đường lui rồi, chỉ có đánh cược một lần!

Sau một khắc, Đông Phương Ảnh cũng đột nhiên tăng tốc, thân hình kia hóa thành một đạo khói xanh thẳng lướt hướng Hàn Như Liệt, kình phong bén nhọn cùng với sát ý, lặng lẽ tràn ngập ra.

Nhận thấy được động tác của Đông Phương Ảnh, thân hình Hàn Như Liệt đột nhiên biến mất, khi xuất hiện lại, rõ ràng hướng về đạo khói xanh kia đụng nhau!

"Nữ nhân của ngươi phế đi Đông Phương Sam, ta sẽ phế ngươi!" Đông Phương Ảnh nghiến răng nghiến lợi nói, Thiên Lực mênh mông nhanh chóng hội tụ ở hai tay, hai người chạm mặt ngắn ngủi chính là giao thủ mười mấy lần!

Tốc độ cực nhanh, đã vượt ra khỏi tốc độ mắt người bình thường có thể thấy được!Sau khi trong người Mộ Chỉ Ly khôi phục không ít lúc này mới mở hai mắt ra, tinh thạch trong tay vốn rõ ràng đã biến thành hai đống phấn vụn.

Nhìn Hàn Như Liệt dũng mãnh trên đài tỷ võ, dung nhan kiều mỵ không khỏi giương lên độ cung.

"Ngươi đã khôi phục hẳn rồi?" Xảo Xảo không khỏi lên tiếng hỏi

"Thiên Lực trong cơ thể đã nhanh chóng khôi phục, nhưng trạng thái tinh thần tiêu hao cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể khôi phục như cũ , đợi đến lúc trở về phải nghỉ ngơi thật tốt." Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt nói

"Cuộc tỷ thí này Hàn Như Liệt thắng chắc rồi." khuôn mặt Xảo Xảo chắc chắc nói, nhìn Hàn Như Liệt và Đông Phương Ảnh giao thủ lần đầu tiên nàng cũng đã đoán được rồi kết quả.

Đối với lần này Mộ Chỉ Ly cũng gật đầu đồng ý: "Không bao lâu nữa Liệt sẽ thắng." năng lực chiến đấu vượt cấp của Hàn Như Liệt cũng không yếu hơn mình, thực lực Đông Phương Ảnh này cùng hắn không sai biệt lắm, đương nhiên đối phó với hắn ta rất dễ dàng.

" Tu vi Hàn Như Liệt cao hơn so với ngươi nhỉ, ngươi phải cố gắng lên mới được, Chủ thế giới này rất lớn, thực lực ngươi yếu như vậy thì sẽ không bảo vệ được cái mạng nhỏ của ngươi a."

"Ta biết, ngươi yên tâm đi. Bất luận cái gì ta cũng sẽ không quên mất thực lực là rất quan trọng, nhưng đến tột cùng cái Chủ thế giới này có bao nhiêu thế lực? Ta chỉ biết nơi này có tứ đại thế lực, những thứ khác hoàn toàn không biết." Mộ Chỉ Ly nhíu mày, cho tới bây giờ nàng không có hiểu biết nhiều về Chủ thế giới.

"Chủ thế giới lớn vượt quá tưởng tượng của ngươi, có lẽ bây giờ ngươi xem Đông Phương gia là cái tồn tại rất khó lường, nhưng ta thấy Đông Phương gia này căn bản không coi là cái gì, nhiều nhất cũng chỉ là thế lực nhỏ ở ngoài biên giới mà thôi.

Cho nên không nên coi Đông Phương gia là mục tiêu của ngươi, nơi này chỉ là chỗ ngươi ở trong khoảng thời gian ngắn thôi, rất nhanh sẽ rời đi. Mà quá trình đương nhiên là càng nhanh càng tốt, chỉ có đi ra ngoài mới có thể hiểu được sự phấn khích của thế giới này, nguyện vọng mới có thể hoàn thành."

Mộ Chỉ Ly bình phục khiếp sợ ban đầu, Xảo Xảo cũng không có nói rõ ràng cho nàng biết bố cục của Chủ thế giới , nhưng nàng lại có thể cảm nhận được một chuyện.

Dời đi tầm mắt, nhìn về phía Hàn Như Liệt trên đài tỷ võ, nhìn bóng lưng quen thuộc kia, nhìn chiêu thức xuất thủ nhanh chuẩn tàn nhẫn, trong mắt của nàng tràn ngập ý nghĩ yêu thương.

Đông Phương Ảnh hoàn toàn bị Hàn Như Liệt đè ép , chỉ có thể bị động tránh nhưng không có biện pháp trở mình, cơ hồ tất cả mọi người có thể nhìn ra nếu như không phát sinh đại biến, kết cục này đã định ra rồi.

Đông Phương Cường nhìn Đông Phương Ảnh trên đài tỷ võ bị đánh cho sưng mặt mũi, không khỏi hé mồm nói: "Phế vật! Hai người đều phế vật!"

Hắn vốn tưởng rằng với thực lực của Đông Phương Sam và Đông Phương Ảnh đối phó hai người mới như vậy là không có vấn đề , thật không nghĩ đến hắn lại thất sách. Thực lực hai người này tăng lên vượt ra ngoài dự liêu của hắn. Tâm của hắn cũng muốn chém giết bọn hắn.

Nếu tùy ý để cho bọn họ phát triển.., ngày sau tuyệt đối là phiền toái lớn cho hắn, mà cho tới bây giờ hắn cũng sẽ không để cho phiền toái như vậy có cơ hội sinh ra.

"Các ngươi cho là có Đông Phương Hào bảo vệ các ngươi thì ta không làm gì được các ngươi?" Đông Phương Cường cười khẽ, khóe miệng xé ra khỏi một nụ cười đầy âm mưu.

"Chủ nhân, ta thấy Đông Phương Cường kia rất kỳ hoặc, các ngươi phải cẩn thận." Vẻ mặt Đông Phương Cường bị Xảo Xảo thu vào đáy mắt, không khỏi lên tiếng nhắc nhở

Nghe được lời nói của Xảo Xảo ..., Mộ Chỉ Ly bất động thanh sắc nhìn Đông Phương Cường một cái: "Hắn nhất định muốn vì Đông Phương Vũ báo thù, nhưng hắn muốn đạt tới mục đích cũng không đơn giản như vậy."

Cho tới bây giờ, muốn mạng của nàng cũng không ít người, nhưng nàng vẫn đều ở đây , mà bóng dáng những người đó thì hoàn toàn biến mất ở trên thế giới.

"Oanh!"

Một tiếng vang thật lớn, chợt mọi người nhìn thấy chính là Đông Phương Ảnh trực tiếp bị Đông Phương Liệt đạp xuống đài tỷ võ, máu tươi xen lẫn mật vàng cùng nhau phun trực tiếp ra ngoài, sắc mặt nhanh chóng hiện lên vẻ tái nhợt.

"Hàn Như Liệt Thắng!" Người trọng tài lên tiếng tuyên bố

Hàn Như Liệt trước mang theo nụ cười nhợt nhạt, không quan tâm ánh mắt của mọi người nhanh chóng đi xuống đài tỷ võ, nhanh chóng đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly.

"Ly nhi, nàng đã khỏe hơn chưa?"

Mộ Chỉ Ly lôi kéo tay Hàn Như Liệt, dịu dàng nói: "Ta đã không có chuyện gì rồi, nhìn chàng tỷ thí vừa rồi , thật là đẹp trai ngây người!"

Nghe được lời khích lệ dí dởm của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt không nhịn được cười ra tiếng, cực kỳ phối hợp nói: "Có phải hay không cảm thấy tướng công của nàng đặc biệt uy vũ, có khí khái nam tử?"

"Đó là đương nhiên, tướng công ta là anh tuấn nhất, giỏi nhất rồi!"

Sau khi cười giỡn, lúc này Hàn Như Liệt mới chân thành nói: "chúng ta đã dựa vào thực lực chiếm được danh sách vào động Hạo Thiên, Quán chủ sẽ giữ lời, nhưng Đông Phương Cường kia sợ là sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng ta."

"Nếu hắn có thể tìm đám người Đông Phương Sam để đối phó chúng ta, vậy nhất định còn có thể tìm những người khác đến đối phó chúng ta, cho dù Quán chủ lên tiếng cũng chỉ có thể để cho hắn không ra tay thôi, chúng ta cẩn thận vẫn hơn."

"Thực lực Đông Phương Cường này ở Linh Tịch cảnh, thực lực chúng ta kém hắn ta rất lớn, xem lần trong Hạo Thiên động này có thể đạt được tiến bộ lớn hay không."

"Chỉ có cường đại lên mới có thể giải quyết phiền toái này, nếu không từ đầu đến cuối chỉ có một kết cục."
Ở trong ánh mắt tôn kính của chư vị đệ tử, Đông Phương Khiếu chậm rãi đứng dậy, con ngươi bình tĩnh hướng đệ tử dưới đài quét mắt một vòng sau mới lên tiếng nói: "Danh sách động Hạo Thiên lần này đã định ra rồi, ba ngày sau cùng nhau tiến vào động Hạo Thiên!"

Nghe nói như thế, tầm mắt mọi người hoặc hâm mộ hoặc ghen tỵ nhìn mười người đang nở nụ cười trên đài cao, có thể tiến vào động Hạo Thiên không chỉ có thể đạt được chỗ rất tốt, đồng thời cũng là thể hiện thực lực của bọn họ.

Top mười tên đệ tử nội môn, đây là mục tiêu phấn đấu của biết bao nhiêu đệ tử Đông Phương gia, mà ở lần này tư cách chiến khiến người chú ý nhất chính là hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly.

Từ đệ tử ngoại môn đến đệ tử nội môn rồi lọt vào top mười đệ tử nội môn, chuyện này trong mắt người thường phải mất mấy năm mới đạt được, thế mà bọn họ không tới một năm đã đạt được, làm cho người ta mở rộng tầm mắt.

Đông Phương Phong nhìn tia sáng bốn phía bắn về phía hai người trên đài cao, trong lòng ảm đạm hâm mộ đồng thời cũng có một tia kích động, ít nhất Đông Phương Phong hắn cùng với Đông Phương Liệt bọn họ đã từng là bằng hữu, cùng nhau nói chuyện cùng nhau cố gắng quá!

Bây giờ ở Đông Phương gia không biết có bao nhiêu đệ tử muốn đến gần bọn họ, mà hắn Đông Phương Phong cũng là người sớm nhất biết bọn họ! Chỉ điểm này thôi thì đủ để cho người ta vui vẻ hưng phấn.

Chuyện mọi người chú ý nhất là tư cách chiến rốt cuộc hạ màn, ngày hôm nay đã phát sinh phấn khích sẽ trở thành chuyện tình mà mọi người đàm luận trong khoảng thời gian ngắn, sau khi tuyên bố xong hết thảy mọi người rối rít rời đi, lưu lại trong lòng cảm khái thật sâu.

Lúc này Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chuẩn bị rời đi, đột nhiên Đông Phương Khiếu hướng hai người truyền âm nói: "Hai người các ngươi đi theo ta."

Nghe được lời Đông Phương Khiếu nói..., Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, mới xoay người đi theo phía sau Quán chủ, cùng lúc đó bọn họ mới phát hiện Đông Phương Cường cũng đang hướng hai người bọn họ đi tới.

"Các ngươi mau nhìn! Đông Phương Liệt bọn họ và Đông Phương Cường hội hợp, có phải hay không lại có trò hay nhìn?" Trong dòng người đang lui đột nhiên có một người giọng the thé nói

Mọi người rối rít xoay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy ba người Đông Phương Liệt, Đông Phương Ly cùng với Đông Phương Cường hướng một cái phương hướng đi tới, mà đi ở phía trước bọn họ chính là Quán chủ Đông Phương Khiếu!

"Ta xem sợ là khó khăn rồi, ngươi đã thấy Quán chủ nhúng tay bao giờ chưa? Hiện tại Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly ở Đông Phương gia là hai người có tiềm lực nhất rồi, không tới một năm mà có thể ở bên trong hàng ngũ đệ tử nội môn bộc lộ tài năng, ngày sau phát triển không lường được, Quán chủ tuyệt đối sẽ không để cho Đông Phương Chường giết bọn hắn ."

"Nói như thế không sai, nhưng Đông Phương Cường cũng không phải là người dễ từ bỏ ý đồ."

"Hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt này cũng không phải là thiện nam tín nữ, kết quả cuối cùng như thế nào còn không biết đâu."

Sắc mặt hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lạnh nhạt tiêu sái ở phía sau Quán chủ, trong lòng đã mơ hồ đoán được mục đích chuyến đi này của Quán chủ, Đông Phương Cường đi ở bên cạnh hai người không xa, một cổ mạch nước ngầm lặng lẽ bắt đầu khởi động.

Quán chủ Phong.(nơi ở của Quán chủ)

Đợi ba người đi vào đại điện sau, Đông Phương Khiếu lúc này mới xoay đầu lại nhìn bọn họ, con ngươi xuyên thấu đánh giá: "Hôm nay ta tìm các ngươi tới là vì cái gì trong lòng các ngươi hẳn rõ ràng. Các ngươi đều là đệ tử có thực lực thiên phú mạnh nhất Đông Phương gia ta, ta hi vọng ngày sau các ngươi có thể vui vẻ chung đụng."

Còn không đợi hai người Mộ Chỉ Ly tỏ thái độ, Đông Phương Cường lên tiếng nói: "Quán chủ, ngươi biết đây là không thể nào, bọn họ giết đệ đệ của ta, ta nhất định sẽ báo thù cho đệ đệ!"

"Những năm gần đây Đông Phương Vũ làm những chuyện như vậy tất cả mọi người rõ ràng, chuyện này vốn là Đông Phương Vũ khơi mào, để cho bọn họ hướng ngươi nói xin lỗi là được." Đông Phương Khiếu bởi vì Đông Phương Cường phản bác nên sắc mặt nghiêm túc mấy phần.

"Không thể nào! Đông Phương Cường ta chỉ có một đệ đệ, người giết đệ đệ của ta tuyệt đối chạy không thoát! Đông Phương gia, có bọn họ không có ta, có ta sẽ không có bọn họ!" Trên mặt Đông Phương Cường giận dữ nói, không chỗ nào sợ hãi phản bác Quán chủ.

Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lẳng lặng đứng ở một bên, nghe Đông Phương Cường và Quán chủ nói chuyện cũng không có chen vào nói, Đông Phương Cường này không được Quán chủ chào đón lại càng tốt.

"Ngươi đây là đang uy hiếp ta sao?" Đông Phương Khiếu híp mắt nói, trên mặt luôn luôn lạnh nhạt cũng hiện ra một phần nguy hiểm , hiển nhiên lời nói lúc trước của Đông Phương Cường đã khiêu khích đến uy nghiêm của hắn.

Đông Phương Cường ngẩn ra, nhìn Đông Phương Khiếu một chút cũng không nói gì, loại thừa nhận này càng làm cho Đông Phương Khiếu tức giận.

"Đông Phương Cường, chớ có cho là ngươi bây giờ cánh đã cứng cáp rồi, Đông Phương gia ta không ai có thể trị ngươi, mấy ngày nay ngươi lớn lối không đem ai để vào trong mắt, ta mở một con mắt nhắm một con mắt cũng cho qua, cũng không nên quên mất thân phận của mình!

Ngươi còn quá non rồi, muốn phá hủy ngươi cũng chỉ là một cái ý niệm." Sắc mặt Đông Phương Khiếu hòa hoãn mấy phần: "Cũng không nên nói ta nặng bên này nhẹ bên kia, hai năm sau ân oán giữa các ngươi tự mình giải quyết, như thế nào?"

Đông Phương Cường nhìn thật sâu Đông Phương Khiếu một cái, trầm mặc một hồi lâu lúc này mới gật đầu: "Tốt, ta liền để cho bọn họ sống thêm hai năm, hai năm sau ta chắc chắn lấy mạng của bọn hắn!" Vừa nói xong, Đông Phương Cường xoay người rời đi.

Đợi sau khi Đông Phương Cường rời đi, Đông Phương Khiếu lúc này mới nhìn về phía hai người Mộ Chỉ Ly, nói: "Chỉ cần các ngươi đủ mạnh, ta tin tưởng hai năm sau các ngươi có thể đối kháng với Đông Phương Cường."
"Lão này cũng rất thông minh, chỉ cần cho các ngươi thời gian hai năm nữa , đối phó Đông Phương Cường kia cũng không là vấn đề gì." Tuấn Tuấn cười nói

"Đông Phương Cường kia mới chỉ là tự mình tu luyện, so với thuộc tính thiên phú của hai người các ngươi, thời gian hai năm vậy là đủ rồi." Xảo cũng gật đầu đồng ý. Nghe lời nói của hai người..., trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng có tính toán hết thảy. . . . . .

"Đa tạ Quán chủ." hai người Hàn Như Liệt cùng Mộ Chỉ Ly cung kính nói, thời gian hai năm sẽ cho bọn hắn bớt không ít phiền toái.

Trong mắt Đông Phương Khiếu hiện lên nụ cười, cả người đều lộ ra vẻ dễ dàng không ít, hai tiểu tử này thoạt nhìn so với Đông Phương Cường thoải mái hơn nhiều, bất luận là thực lực, thiên phú hay là tâm tính cũng là trong vạn người mới có!

" Lúc trước ta đã nói thì sẽ làm được, nếu như ta trực tiếp ngăn Đông Phương Cường lại, tiểu tử kia sợ là hai năm thời gian cũng sẽ không đợi.

Lần này tư cách chiến các ngươi biểu hiện vô cùng tốt, cho dù ta cũng không nghĩ tới các ngươi có thể làm được đến mức này, trao đổi chiến tiếp theo ta sẽ cho các ngươi ra sân, cho nên trong khoảng thời gian này các ngươi phải nhanh một chút tăng lên thực lực. Trao đổi chiến này còn hơi sớm, đến lúc đó rồi nói sau."

"Hai bộ sách này các ngươi trở về xem thật kỹ, sau khi hiểu rõ đối với thiên phú của các ngươi sử dụng cũng sẽ càng thêm rõ ràng, Đại trưởng lão đối với vận dụng thuộc tính thiên phú rất tốt, trong quá trình nghiên cứu gặp phải vấn đề có thể đi tìm Đại trưởng lão hoặc cũng có thể trực tiếp tìm ta."

Nghe nói như thế, trước mặt Mộ Chỉ Ly nổi lên vẻ kinh ngạc, chợt biến chuyển thành vui mừng: "Đa tạ Quán chủ!"

"Đa tạ Quán chủ!" Trên mặt Hàn Như Liệt giống như trước nở nụ cười, bọn họ cũng đều biết bắt đầu vận dụng thiên phú thuộc tính rất khó, chỉ là cũng không biết đến tột cùng nên vận dụng thế nào thôi.

Hiện tại chẳng những có phương hướng còn có người chỉ đạo, đối với bọn họ ý nghĩa rất quan trọng.

"Ba ngày sau, tề tụ ngoài động Hạo Thiên, chớ có tới trễ." Đông Phương Khiếu dặn dò

"Quán chủ, không biết động Hạo Thiên này đến tột là nơi thần kì gì?" Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng hỏi, đến bây giờ hắn đối với động Hạo Thiên này cũng chỉ là một khái niệm mơ hồ.

"Cũng được, hôm nay tâm tình không tệ ta sẽ nói cho các ngươi." Đông Phương Khiếu cười nói: " Động Hạo Thiên là một tài nguyên tu luyện vô cùng lớn của Đông Phương gia ta , bên trong trình độ Thiên Lực hùng hậu cơ hồ đạt đến hình dáng sương mù, mỗi người thiên phú không giống nhau, sau khi tiến vào liền đến mỗi khu vực khác nhau.

Khuc vực trong đó cũng là căn cứ thuộc tính Thiên Lực mà phân loại, cho nên ở cùng khu vực vẫn có thể gặp phải đệ tử đồng môn. Ở trong khu vực này các ngươi có thể tiếp xúc đến thuộc tính thiên phú nhanh hơn, do đó có thể giúp các ngươi lĩnh ngộ chân lý.

Phàm là tiến vào trong đó thực lực nhất định sẽ có tăng lên, về phần có thể lĩnh ngộ bao nhiêu sẽ phải xem năng lực của các ngươi."

. .. . . .

Sau khi nghe xong Đông Phương Khiếu một phen giới thiệu , Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt rồi rời đi Quán Chủ Phong, trong lòng đối với động Hạo Thiên rất hiếu kỳ nay tăng lên mấy phần. Có thể trợ giúp bọn họ lĩnh ngộ thiên phú chân lí nhanh hơn, thật thần kỳ!

"Động Hạo Thiên này đối với các ngươi thật sự có rất nhiều chỗ tốt, hãy nắm chặt cơ hội này , nắm chặt được mấy phần thì nắm chặt." Xảo Xảo bắt đầu thuyết giáo.

Tuấn Tuấn cũng không chậm: "Nếu là ở trong động Hạo Thiên chuyên chú tăng lên tu vi mình thì rất lãng phí, lĩnh ngộ chân lý thiên phú thuộc tính mới là là quan trọng nhất."

Hàn Như Liệt nắm tay nhỏ bé của Mộ Chỉ Ly, nghe hai người trên bả vai nói khóe miệng không tự chủ cong lên nụ cười, trong lòng đối với mục tiêu sau khi tiến vào động Hạo Thiên đã xác định.

"Như vậy Quán chủ giao sách gì cho chúng ta?" Mộ Chỉ Ly nhìn quyển sách trên tay không khỏi lên tiếng nói, sách này thoạt nhìn phảng phất đã hơn nhiều năm rồi, nhưng bảo tồn vô cùng tốt.

Hàn Như Liệt cũng lấy ra sách của mình , nhưng khác với Mộ Chỉ Ly. Mở ra vừa nhìn, đập vào mắt rõ ràng nhất bốn chữ to chính là ——thuộc tính Thời gian!

"Trong này hẳn là giới thiệu cách vận dụng thuộc tính, thời gian nghe nói thuộc tính Thời gian này ở Chủ thế giới đã biến mất lâu rồi, nói vậy Quán chủ tìm sách này cũng là mất một phen tâm tư."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu lật ra bộ sách trong tay mình, quả nhiên thấy trên sách viết bốn chữ to thuộc tính Không gian: "Đây cũng là sư phụ truyền thiên phú thuộc tính cho chúng ta, nói vậy Xảo Xảo vàTuấn Tuấn biết rõ hơn ."

Nếu không phải bởi vì sư phụ truyền thừa ..., nàng cũng không cách nào có được thiên phú thuộc tính, mà lão nhân Thời gian và lão nhân Không gian có thể trở thành cường đại như vậy, đối với thiên phú thuộc tính của bản thân vận dụng sợ là đã đạt đến đỉnh.

Xảo Xảo trước mặt nổi lên một tia đắc ý: "Đó là đương nhiên! Chủ nhân đối vận dụng thiên phú thuộc tính quả thực là lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa! Những sách ghi chép này so với chủ nhân chỉ là mảnh vụn!"

"Chủ nhân đối với thuộc tính Thời gian tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của các ngươi, một khi khống chế thật tốt có thể đảo lưu thời gian, để cho thế giới vận chuyển theo ý nghĩ của ngươi cũng không phải là không được!"

[Xuyên Không] [Edit] Y THỦ CHE THIÊN [Hoàn] Where stories live. Discover now