Bom nổ chậm

3.3K 215 65
                                        

Vừa nghe thấy tiếng đóng cửa của các thành viên T-ARA thì Hyomin lập tức leo lên đùi Jiyeon ngồi ngay, không chần chừ mà cúi xuống hôn điên cuồng lên môi nó trong cái nhìn ngỡ ngàng của Jiyeon. Nó cứ mở to mắt ra như thế, còn cô thì cứ giữ chặt mặt nó trong lòng bàn tay của mình, hôn đắm đuối. Hyomin hôn được một lúc thì cũng chịu rời khỏi một chút nhưng lần này cô đã tự mình cởi cái áo mình đang mặc ra trong sự kinh hãi của chính Jiyeon. Nó còn chưa thể nhận thức được chuyện gì đang xảy ra ở đây nữa thì bỗng thấy cô đặt tay lên hàng nút của cái áo sơ mi mình thì liền biết cô định làm gì tiếp theo. Jiyeon đã giữ ngay tay Hyomin lại, còn cô thì cười khì "Sao vậy? Không muốn à?" – Hyomin hỏi trong khi Jiyeon nhìn cô bằng cặp mắt đầy nghi ngờ, ngợ ngờ hỏi ngược lại cô "Chị...hôm nay bị làm sao vậy?"

Hyomin nhún vai một cái, vô tư nói "Không có gì. Chỉ là tâm trạng đang cực kỳ tốt nên muốn phát sinh quan hệ với em thôi". Câu trả lời này của Hyomin càng làm sự nghi ngờ trong lòng Jiyeon được dâng lên gấp bội, nó cứ nhìn chằm chằm vào cô, rồi bỗng mè nheo, dụ dỗ Hyomin "Em bị gãy xương bả vai này, bị vỡ gan, não bị chấn động nhẹ nữa chứ thì em đâu còn đủ sinh lực để cùng chị quan hệ ngay tại đây, phải không? Chờ em khỏe hẳn đi nha. Được không, chị Sunyoung?". Và lần này, đến lượt Hyomin nhìn Jiyeon bằng nửa con mắt vì không hiểu nó đang nghĩ cái gì trong đầu nữa. Jiyeon cũng thấy, khẽ mỉm cười trong lòng "Giờ mình làm ngay tại đây thì chẳng khác nào một con sắc lang biến thái nhỉ? Vừa được bạn gái công khai là đã quan hệ liền với chị ấy thì mọi người xem mình ra gì nữa? Aishhhhhh!!! Tức quá đi thôi, tự dưng lại bị thương đúng lúc như vậy? Mỡ dâng đến tận miệng mèo rồi mà vẫn không đớp được thì chắc mình là con mèo bất hạnh nhất trên thế giới này luôn rồi~~~"

Jiyeon hơi tự oán trách số phận ở trong lòng, rồi cũng cảm nhận được mái tóc mình đang được Hyomin vuốt nhẹ nhàng vài cái nên hơi ngẩng đầu lên, chưng cái bộ mặt cún con của mình ra mà nhìn cô. "Những lời em nói lúc nãy có thật không?" – Cô dịu dàng hỏi nó, nó đáp lại ngay "Những lời nào cơ? Là lời em nói sẽ mãi yêu chị hay tình nguyện giao ra hết gia tài của mình cho chị, hoặc là sẽ nuôi chị đến tận 3 đời". Hyomin mỉm cười, từ miệng thốt ra 2 chữ "Tất cả". Chụt~~~ Jiyeon hơi rướn người hôn nhẹ lên môi Hyomin, rồi mới trả lời "Thật. Thật 1000%. Chỉ sợ chị bỏ em mà ra đi chứ em không hề sợ mình sẽ bỏ rơi chị. Vì hơn ai hết em hiểu cảm giác chị bất thình lình biến mất trong suốt 10 năm qua nên em sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra với người em yêu đâu"

-Nhớ lời mà mình đã nói đó nghe chưa? – Hyomin giả bộ cảnh cáo Jiyeon bằng việc ngắt mạnh vào mũi của nó, nhưng sau đó cô liền nói với nó bằng một chất giọng vô cùng nghiêm túc "Còn nữa. Chị cấm em sau này làm những hành động nguy hiểm như hôm qua. Để chị thấy một lần nữa thì chính tay chị sẽ bẻ gãy hết tay, chân của em cho em khỏi làm đặc vụ được luôn đấy. Em chỉ có một cái mạng này thôi. Dù cho em có tài ba hay chị Melody có xuất chúng như thế nào thì cũng không cứu được em hoài đâu". Jiyeon nghe được miễn cưỡng gật đầu lia lịa và cũng rúc đầu mình vào ngực của Hyomin hệt như một đứa trẻ mà hơi ngọ nguậy, "Vâng! Vâng! Em biết rồi. Lão bà của em cằn nhằn lắm thế? Không phải em vẫn còn đang sống sờ sờ ra đấy sao?"

[BHTT]: NGƯỜI TRONG HỒI ỨCWhere stories live. Discover now