Chương 49: Bị thương

1.6K 149 19
                                    

   Tại bệnh viện...

     - Trúng độc, cộng với vết thương bị nhiễm trùng._ Y nhẫn tuyên bố sau khi đã kiểm tra tổng thể Tsukiko.

      - Vậy em ấy có bị thương nặng không ạ?_ Temari lo lắng.

      - Chất độc còn sót trong người cô bé ấy, cùng với rất nhiều vết thương khiến cô nhóc bị sốt. Hơn thế nữa, hình như cô bé bị thiếu ngủ, căng thẳng, áp lực dẫn đến mệt mỏi. Mà cơ thể này rất lạ, cơ thể cô bé này từ chối sự chữa trị của chakra và thuốc men. Nói thật, nếu đây là người bình thường thì đã quỵ từ lâu rồi. Có thể tỉnh táo đến tận lúc này, đến tôi cũng phải ngạc nhiên đấy.

   Gaara đứng bên cạnh giường, nhìn Tsukiko vẫn đang chìm trong giấc ngủ... Cậu nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên vai cô...

..................

      - Ư...

   Tsukiko cựa mình, mở mắt... Các vết thương của cô đau nhói... Hơi chống tay vào trán, Tsukiko thở dài:"Giấc mơ kỳ lạ!" Trong lúc ngủ, Tsukiko đã có một giấc mơ, nó khác với giấc mơ trước đây... Tsukiko nhìn thấy một cậu bé tầm năm tuổi, ôm gấu bông và đang khóc thút thít... Cô muốn đến gần nhưng lại chẳng thể nào chạm được vào cậu nhóc đó. Và... mặc dù Tsukiko không thể nhìn rõ mặt của cậu bé đó... nhưng cảm giác rất quen thuộc, quen thuộc đến mức kỳ lạ...

      - Rốt cuộc cũng chịu tỉnh à?_ Temari ngồi trên ghế ngáp dài...

      - Chị Temari...

      - Đầu em chứa cái gì thế hả đồ ngốc. Trúng độc, thương nặng, nhiễm trùng... Sao không biết nói ra mà cứ ỉm đi thế hả? Giờ thì vào nằm viện rồi đấy!_ Temari tuôn một tràng. Đáp lại, Tsukiko chỉ ngơ ngác nhìn quanh rồi hỏi:

      - Chị, em ngủ bao lâu rồi ạ?

      - Khuya rồi đó. Kankuro về nhà trọ rồi, Gaara cũng đi đâu đó ấy._ Trả lời xong, Temari lại đưa tay lên ngáp dài. Thấy vậy, Tsukiko bèn nói:

      - Khuya rồi, chị mau về nhà trọ nghỉ ngơi đi. Trông chị buồn ngủ rồi.

      - Vậy còn em?_ Temari thắc mắc.

      - Em ổn rồi mà. Chỉ là hơi chóng mặt thôi._ Cô cười tươi...

   Nghe vậy, Temari cũng không để ý nữa, đứng lên tiến về phía cửa. Trước khi ra khỏi phòng, chị còn quay lại nhắc nhở:

      - Đừng có cố quá đấy, em cũng nằm trong kế hoạch mà.

      - Dạ...

   Tsukiko ngẩng mặt nhìn bầu trời qua ô cửa sổ, buồn bã. Kế hoạch xâm chiếm làng Lá... Tsukiko thật sự không muốn tin rằng mình là một phần trong đó. Và vai trò của cô là ngăn Gaara lại nếu cậu ấy mất kiểm soát. Nghĩ đến đó, Tsukiko giật mình nhìn ra ngoài:

      - Trăng tròn rồi!_ Cô cần phải đi ngay. Đang sửa soạng thì cửa bật mở và một cái đầu màu bạc bước vào:

      - Yo Tsukiko.

      - Thầy Kakashi. Sao thầy lại ở đây?_ Tsukiko ngạc nhiên.

      - Đói không? Ăn đi này._Lờ đi thắc mắc của cô, anh đặt  vào tay cô một hộp cơm... Và nó vẫn còn nóng...

[Đồng nhân Naruto] Sa mạc dưới ánh trăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ