Chương 71 - 79 (Hoàn)

9.7K 237 53
                                    

Chương 71: Đánh lén  

Một mã xa siêu cấp xa hoa, đi dưới làn mưa tầm tã, chung quanh đều có thị vệ. Dù mưa lớn, trên người mặc áo giáp dày cộm, trăm thị vệ vẫn đều nhịp đi tới. Lúc này, bọn họ đã ra khỏi quan đạo, vào rừng cây rậm rạp.

Trong mã xa có năm đại nam nhân và một hài tử, khiến cho toa xe rộng rãi khá chật chội. Ngồi bên phải, Chung Như Thủy ôm Tiểu Trùng đang ngủ, dựa đầu trên vai Chung Như Phong mà ngẩn người. Đầu vai khác của Chung Như Phong, là Hồ Đồ đang nhắm mắt dưỡng thần. Phong Hàn Bích ngồi ở thủ tọa, sắc mặt âm trầm. Đối diện Chung Như Thủy là Đào Như Lý, có chút buồn cười đánh giá Chung Như Phong, thầm nghĩ đại ca của Thủy Thủy thực can đảm, ánh mắt tàn khốc của hoàng thượng bắn thẳng vào hắn, hắn còn có thể bất vi sở động như vậy. Hoàng thượng nói trước kia hắn là ám vệ bên cạnh y, quả nhiên có chút tài năng!

Kỳ thật Đào Như Lý không biết, thân thể Chung Như Phong đã cứng đờ, sau lưng ướt một mảng lớn. Trên mặt hắn trấn định chỉ là giả vờ, sợ hãi khó hiểu trong lòng khiến hắn nhịn không được mà muốn trực tiếp đóng gói Chung Như Thủy đưa đến trước mặt Phong Hàn Bích! Nhưng, đây là đệ đệ của hắn, dù hoảng sợ thế nào, vẫn phải kiên trì chịu áp lực làm chỗ dựa cho đệ đệ. Tuy người ngồi ở kia, vẻ mặt như muốn giết người.

"Thủy Thủy," Lúc không khí dần dần ngưng trọng, Đào Như Lý đột nhiên lên tiếng: "Ngồi qua chỗ ta, ngươi không thấy đại ca ngươi bị các ngươi kẹp ở giữa, rất khó chịu sao?"

Chung Như Thủy sững sờ, rốt cục cảm giác được Chung Như Phong cứng ngắc, tưởng rằng ngồi quá chen chúc khiến hắn khó chịu, vội vàng ôm Tiểu Trùng đến ngồi bên cạnh Đào Như Lý, có chút xấu hổ nói: "Đại ca, ngươi ngồi khó chịu như thế, sao không nói chứ? May mắn Tiểu Đào Nhi nhắc nhở, nếu không, đến được Quỷ Tà thì toàn thân ngươi đều đau nhức!"

Nhìn Đào Như Lý với ánh mắt cảm kích, Chung Như Phong nhàn nhạt nói: "Không có gì."

Đào Như Lý thờ ơ cười, sau đó lấy ra một bình sứ bạch ngọc nhỏ, đưa cho Chung Như Thủy: "Đây là dược phối cho ngươi, tổng cộng có ba khỏa, dùng bảo vệ tính mạng. Phải cất kỹ a, ta luyện thật lâu mới xong, hơn nữa muốn tập hợp đủ dược thảo cũng rất khó khăn, nếu làm mất, không biết khi nào mới luyện lại được."

Chung Như Thủy hai tay ôm Tiểu Trùng, không tiếp được dược, vừa định bảo Chung Như Phong ôm nó, Phong Hàn Bích chặn lại, tiến đến, ôm Tiểu Trùng vào lòng mình. Chung Như Thủy nhìn y một cái, không nói gì.

Chung Như Thủy tiếp nhận bình dược, mở ra ngửi, sau đó chau mày đóng lại, "Sao hương vị quái như vậy?"

"Tử Quy." Đào Như Lý cầm lấy bình dược, cất vào trong áo Chung Như Thủy, "Công dụng như tên, ăn dược này, chết cũng có thể kéo về từ diêm vương điện." Phong Hàn Bích khiêu mi liếc Đào Như Lý, sau đó chuyên tâm nhìn Tiểu Trùng ngủ, thấy thế nào thì nhi tử của mình cũng thực đáng yêu!

Hồ Đồ giật mình mở to mắt, ngẩng đầu, kinh ngạc nói: "Ngươi có Hàn Phách?" Đào Như Lý nghe vậy sững sờ, liền mỉm cười: "Ân, theo cha ta nói, là gia gia lưu lại, vẫn chưa dùng tới, vừa khéo hiện giờ có thể dùng."

TRỌNG SINH CHI TIỂU GIA BẤT TÝ HẬUWhere stories live. Discover now