Chapter 2

272 24 4
                                    

Liên tiếp vài tuần sau đó, thứ bảy nào của Leo cũng trải qua cùng một kịch bản. Leo đi làm và Cristiano sẽ lượn đến vào đâu đó tầm giữa ngày. Lần nào cũng gọi một li sinh tố xoài rồi để lại 10$ tiền tip. Đương nhiên hắn không quên buông vài câu cà khịa rồi chờ xem cậu dễ dàng xù lông lên như nào.

Thứ bảy này lại khác. Gần về giữa trưa rồi mà chưa thấy Cristiano đâu, Leo nhận ra cậu nãy giờ cứ liếc suốt về phía cửa mỗi lần có ai vào, xem thử đấy có phải hắn ta không. Tất nhiên cậu tự nhủ đó chỉ vì mớ tiền bo hậu hĩnh chứ không có xíu xiu nào là do cậu dần dần trở nên dễ chịu với tên Cristiano hơn qua mỗi thứ bảy đâu. Dần dần. Rồi buổi trưa cũng trôi qua và giờ là lúc Leo được nghỉ trưa.

"Của cậu nè Leo." Josie đặt một cái sandwich nướng phô mai lên quầy trước mặt cậu.

"Cảm ơn nha." Cậu cười với cô rồi nhe răng cắn một miếng bánh. Hai chân đu đưa lắc tới lắc lui với nụ cười vui vui vẻ vẻ treo trên mặt.

"Nhìn cậu vui quá nhỉ." Leo quay phắt lại, thấy Cristiano ngồi xuống bên cạnh. Nụ cười tắt ngấm, chân cũng ngừng lắc lư. Cristiano bắt đầu lấy đồ từ trong cặp ra; một cuốn vở, máy tính cùng một cây bút chì nữa. Leo muốn cằn nhằn hắn chiếm dụng quá nhiều không gian trên quầy rồi đó nhưng rồi cậu im lặng. Từ lúc Cristiano lật vở ra, bầu không khí yên tĩnh khó có được chầm chậm lan tỏa giữa hai người và Leo chẳng muốn phá hỏng nó.

Thỉnh thoảng Leo sẽ liếc nhìn tên bên cạnh. Lông mày hắn cau lại, thoáng bĩu môi. Trông khá là vất vả để cố hiểu mấy thứ ghi trong vở. Lần này Leo vẫn im lặng không bình luận gì thêm. Cho đến khi cậu nghe thấy tiếng thở dài não nề phát ra từ Cristiano.

Leo đảo mắt, "nhìn khổ sở ghê ha."

"Giỏi thì cậu làm thử đi!" Cristiano quay phắt sang, cau có nhìn Leo. Thay vì đáp lời hắn ta thì cậu tập trung ăn tiếp. Dù làm lơ người ta nhưng cậu cũng thắc mắc hắn học cái gì mà chật vật dữ vậy. Chỉ sau vài phút cậu đã đầu hàng trước lòng hiếu kì. Nghiêng sang chỗ tên kia bằng tốc độ trông kín đáo nhất có thể, Leo dòm xuống vở Cristiano. Là toán. Mấy bài toán đơn giản thôi mà, Leo tự nghĩ. Cậu quan sát Cristiano cố thực hiện các bước giải phương trình, nhưng bước nào hắn cũng làm rối tung rối mù lên.

"Anh làm sai kìa." Cậu vừa ăn vừa nói. Cậu để ý thấy Cristiano bóp chặt cây bút chì và thề là mắt hắn vừa co giật.

"Vậy còn không mau lại đây giúp tôi."

**

Leo dùng phần thời gian còn lại trong giờ nghỉ để giúp Cristiano giải mấy bài toán. Họ chỉ mới giải được hai bài thì Leo phải quay lại làm việc. Khá là chắc kèo toán học không phải thế mạnh của Cristiano rồi.

"Gọi tôi nếu quý khách cần thêm gì nhé." Cậu đặt mấy cái đĩa trước mặt hai vị khách nọ.

"Leo!" Tiếng gào của Cristiano làm đầu Leo như muốn nứt ra làm đôi. "Bài này thì sao?" Đây là những gì xảy ra nãy giờ sau khi cậu vào ca. Leo đã sẵn sàng bóp chết tên kia. Nhưng cậu vẫn đến chỗ Cristiano để xem hắn muốn cái gì.

"Giống mấy bài lúc nãy thôi. Làm tương tự nãy giờ anh làm đó." Cậu hừ một tiếng, tóm lấy một cái khăn lau chỗ quầy có khách ngồi trước đó.

"Nhưng nhìn nó khác."

"Không quan trọng. Cách giải như cũ."

"Nhưng nhìn nó khác mà." Đưa tay ôm mặt ngao ngán, Leo đến chỗ Cristiano, ghét cái bộ dạng tự đắc của hắn khi thành công chiếm trọn sự chú ý của cậu.

**

Leo cuối cùng cũng hết giờ làm và cậu rất vui vẻ tan ca. Cristiano thực sự ở lại cả 3 tiếng còn lại rồi làm phiền cậu suốt từ nãy đến giờ. Giờ thì hắn còn nối đuôi Leo ra cửa, đến chỗ để xe.

"Ngày mai cậu có đi làm đúng không?" Hắn ta còn chả thèm chờ Leo trả lời. "Lúc đó tôi đến để cậu lại giúp tôi làm bài."

Leo sững người, hãi hùng tràn ngập từ đầu đến chân. "Không!" Cristiano hơi ngạc nhiên bởi phản ứng mạnh mẽ của cậu. Cậu hít một hơi thật sâu, "nghe này, ngày mai tôi sẽ tan ca lúc 4 giờ, được chưa? Chỉ-" Cậu biết mình sắp phạm một sai lầm to bự nhưng không thể mạo hiểm để Cristiano quay lại đòi chỉ bài trong suốt cả ca khác được. "-Chỉ cần gặp tôi ở thư viện."

Leo không thể nhìn thẳng khi Cristiano nở nụ cười rạng rỡ. "Cảm ơn, Leo! Tôi rất cảm kích!"

"Không được gọi tôi là Leo."

[Cressi] Vì tình yêu với bóng đá và đồ ăn bình dânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ