Chương 22: Nghe Đường Tố bàn chuyện cổ tích

1K 60 3
                                    


Thấy Hứa Luật trừng mắt bặm môi, anh liền ngậm miệng.

Yên tĩnh được một lúc, anh lại mở miệng nói, "...Một ly cafe, cảm ơn!". Hứa Luật đang tính kháng nghị chuyện anh sai cô như quản gia, đã nghe anh tiếp lời, "Cô biết giá trị của thời gian không. Nếu như tôi đọc sách thay vì cùng cô nói chuyện phiếm thì tôi đã đọc hết quyển sách này rồi. Nếu cũng ngần ấy thời gian đi quan sát thị trường chứng khoán Âu Mĩ thì đã lời to..."

"Anh nổ quá!"

Hứa Luật cắt ngang lời anh, nhìn chằm chằm vào quyển sách dày cộm còn hơn nửa quyển, "Chúng ta từ nãy đến giờ nói chuyện mới có mười mấy phút."

Mười mấy phút mà đọc hết nửa phần còn lại sao?

Thôi...thôi cho xin, gạt mấy đứa trẻ con thì còn được.

"Có người từng đo qua tốc độ của tôi, phỏng đoán tôi đọc khoảng hai trăm ngàn từ trong một phút."

"Anh...anh vẫn nổ quá!"

Hứa Luật kiên trì với quan điểm của mình!

Hai trăm ngàn từ trong một phút?

Ha ha ha!

Tưởng đang luyện Quỳ Hoa Bảo Điển* của Kim Dung ư? Hay anh nghĩ mình là máy photocopy. Đồ lừa đảo.

[*: là bí kíp võ thuật thượng đẳng trong tiểu thuyết kiếm hiệp Tiếu Ngạo Giang Hồ của nhà văn Trung Quốc Kim Dung.]

Liên tiếp chịu đựng ánh mắt đầy nghi ngờ của cô, Đường Tố cũng hơi khó chịu, nhưng gương mặt vẫn bình tĩnh như không, đôi mắt nâu trong vắt nhìn cô bình tĩnh đáp lời, "Nếu cô không tin, vậy thử đi!"

Anh sẽ dùng hành động thực tế để giải quyết nghi vấn, đây chính là cách thức đối chất tốt nhất.

"Thử bằng cách nào?"

"Một ly cafe, cảm ơn!" sau khi dứt lời, anh lại cúi đầu vào quyển sách trước mặt mình.

Hứa Luật sững người, nhưng cũng hiểu ý anh, "Được thôi!"

Ok! Đi pha cho anh một tách cafe, trong khoảng thời gian ấy xem anh làm thế nào. Cô thả Queen xuống, xoay người vào nhà bếp pha cho anh ly cafe.

Hứa Luật dĩ nhiên chẳng tin trong một phút anh có thể nuốt được hai trăm ngàn từ, nên ở trong nhà bếp loay hoay một lúc rồi mới bưng tách cafe ra.

Vừa tiến đến đã thấy trên tay anh cầm một quyển sách khác. Hứa Luật không phản đối nghĩ thầm: Ái cha...lại có thể diễn sâu như vậy sao?!

Cho rằng chỉ cần đổi qua quyển sách khác là có thể lừa được cô? Cho em xin, đánh giá quá thấp sự thông minh của em rồi.

"Cafe của ngài đây!" Hứa Luật học theo cách xưng hô của anh với cô.

Đường Tố: "Cảm ơn!"

Hứa Luật nhìn quyển sách mới trên tay anh, đã đọc được vài trang. Cô cầm quyển sách mà anh 'đã đọc xong' lên.

'Thiên Cổ Bí Ẩn - 1000 nghi án trong lịch sử Trung Quốc', cô nhíu mày, liếc sơ quyển sách, hơn một ngàn trang, ước chừng hơn mười triệu từ. Nói có sách, mách có chứng, cô lật '1000 nghi án trong lịch sử Trung Quốc' ra, liếc sơ, quả thật, lúc nha lúc nhúc chữ, "Đọc hết rồi sao?"

[HOÀN] Anh Phát Bệnh Rồi...Em Đến Đây! - Quỷ Miêu TửWhere stories live. Discover now