Chương 10

858 69 2
                                    

Thời gian trôi qua hôn lễ của hai người cũng đến thôn dân bá tánh ở Vân Mộng đều mỉm cười chúc phúc cho đôi uyên ương... nhưng là Giang gia người cười như không cười... nội tâm âm thầm ghét bỏ... hôm nay Giang Yếm Ly có nhiệm vụ phụ giúp Lam Vong Cơ chuẩn bị mọi thứ...

Lam Vong Cơ một thân đỏ thẫm.... vòng eo tinh tế... làn da trắng nõn khoác lên bộ lễ phục càng tôn thêm vẻ đẹp thuần khiết của y... lễ phục với chín cánh liên chỉ vàng theo nổi... được Ngụy Vô Tiện tinh tế lựa chọn cùng thiết kế... Giang Yếm Ly tay nghề khéo léo thoa lên nhẹ một ít má hồng... một tí môi son... Lam Vong Cơ càng thêm diễm lệ... Giang Yếm Ly nhìn y mà nội tâm cũng thay đệ đệ mình hạnh phúc... cô biết ngoài cô ra gia đình cô chẳng có ai thích Lam Vong Cơ... nhưng cô lại không giám nói ra... bởi vì ở cái này gia đình... cô không hề có tiếng nói... chỉ có muội muội cô lanh lợi lại khôn khéo lấy lòng nên hầu như chỉ thích cái kia muội muội... cô cũng không để tâm đến này đó... miễn sao mọi người đều bình an là được...

-- Vong Cơ... đệ như thế này... tiên nữ cũng phải nhường rồi...

-- Sư tỷ nói quá lời... đệ không giám nhận...

Lam Vong Cơ khẽ mỉm cười mà đáp lại cô... y luôn cảm thấy an tâm khi đối diện với vị này nữ tử chứ không có bất an giống như những người kia...

Giang Yếm Ly nhìn y trong lòng tán thưởng... Lam Vong Cơ cười lên quả thật tiên nữ cũng phải nhường....

-- Vong Cơ... tỷ chúc đệ sẽ thật hạnh phúc cùng A Tiện...

--Ân... đa tạ sư tỷ...

-- Hì hì.. gọi ta sư tỷ thì không cần phải khách sáo rồi... đi thôi ta đưa đệ ra lễ đường... đến giờ lành rồi... A Tiện chắc là sốt ruột muốn nhìn đệ lắm rồi...

-- Ân...

Giang Yếm Ly cùng Lam Vong Cơ đi ra hướng kia lễ đường... quan khách vừa nhìn đến y thời điểm bất tri bất giát không thể dời mắt...

--Thật là một nam tử đi... như thế nào tiểu thư khuê các còn phải thua a...

-- Ngươi cũng không xem tướng quân là ai... hai người họ quả thật rất xứng đôi...

-- Đúng đó... các ngươi không biết phu nhân rất là ôn nhu... lúc mới đến vẫn còn ngại ngùng sau này lại đối chúng ta rất chiếu cố... quả thật bọn họ là trời sinh một đôi...

Mỗi người ngươi một câu ta một câu... không ngớt lời khen ngợi... Lam Vong Cơ bỗng phút chốc nhớ đến chính mình vị kia huynh trưởng cùng thúc phụ... y cũng muốn được họ chúc phúc...

-- Công tử.. Cảnh Nghi chúc người cùng Ngụy công tử răng long đầu bạc... vĩnh không chia lìa...

-- Ân... cám ơn ngươi....

-- Công tử.. đến giờ lành rồi... người vào đi thôi... Ngụy Công tử đợi người lâu rồi...

-- Ân...

Lam Vong Cơ theo chân Giang Yếm Ly bước vào Từ Đường...Ngụy Vô Tiện nhìn đến người trong lòng càng thêm khẩn trương... cuối cùng y cũng chân chính là người của hắn... người vừa bước vào tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía y... đến cả Giang Ánh Lan cũng thập phần ghen tỵ bởi cái kia dung nhan hoàn mỹ...

(Tiện Vong) Chúng Ta Về Nhà ThôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ